Translate

Thứ Hai, 30 tháng 9, 2013

Biển...

Hôm nay chủ nhật, Cali đột nhiên nắng nóng trở lại dẫu đang giữa mùa thu. Hình như là nắng hạ còn vương vấn, còn nhớ thương đất và người Cali nên trở lại thăm? Sáng ngủ dậy, tập thể dục, tắm rửa , uống cà phê, ăn uống xong là tôi lái xe ra biển Huntington Beach. Mới có 10 giờ sáng mà biển đã đông nghịt người là người. Người dân Mỹ rất là mê và yêu thích biển. Còn gì tuyệt vời hơn là đang giữa mùa thu, đáng lý ra trời phải lành lạnh nhưng lại trở chứng nắng nóng nên người ta lại ùn ùn kéo nhau ra biển để hưởng nắng hạ giữa trời thu.

Biển hôm nay xanh tuyệt đẹp. Sóng cũng chỉ vỗ nhẹ vào bờ chứ không có những cơn sóng to như giữa mùa hè. Đứng giữa cảnh trời nước bao la, hít thở luổng không khí có mùi thơm thơm của biển, hít thở luồng không khí tanh tanh của muối, tôi tận hưởng và để buồng phổi của tôi tha hồ tiếp nhận những ion Cl và ion Na của không khí biển đi thẳng vào buồng phổi của mình. Nếu bạn yêu thích biển, yêu thích không khí của biển, thì những luồng không khí biển có chứa ion Na và ion Cl rất là tốt vì chúng có tác dụng làm cho buồng phổi của bạn trở nên sạch hơn vì tác dụng sát trùng của những ion này.

Chủ Nhật, 29 tháng 9, 2013

Đảng quái thai.

Theo tin từ BBC tiếng Việt, Nguyễn Phú Trọng đã có cuộc họp với cử tri ở quận Ba Đình, Hà Nội ngày 27 tháng 9 vừa rồi. Trong buổi họp mặt cử tri lần này, Nguyễn Phú Trọng đã phát biểu:” Bây giờ ra khỏi nhà, cái gì cũng phải tiền, không tiền không trôi. Tham nhũng lớn cũng có, tham nhũng nhỏ cũng có, như ngứa ghẻ, rất khó chịu”.

Đây là lời nói từ cửa miệng của người đứng đầu đảng Cộng Sản Việt Nam. Đất nước và người dân Việt Nam hiện nay đang nằm dưới bàn tay sinh sát của đảng Cộng Sản Việt Nam. Thế nhưng, người đứng đầu đảng này lại có những phát biểu vô trách nhiệm, như vậy đảng Cộng Sản Việt Nam làm gì cho đất nước? Người dân Việt phải è lưng è cổ đóng thuế để nuôi sống cả một đám người vừa vô tích sự vừa chỉ biết nhũng lạm người dân là chính.

Thứ Bảy, 28 tháng 9, 2013

Nguồn cơn là bởi do đâu?


Hôm nay định nghỉ ngơi một bữa, không viết lách gì cả mà chỉ làm thơ. Mấy hôm nay trời Cali vào thu, không khí mát dịu và lòng người cũng dịu hẳn đi. Và tôi cũng có nhiều điều vui trong lòng. Có cái mình tưởng rằng đã mất đi vĩnh viễn không bao giờ có thể có lại được, thế nhưng mấy hôm nay đã nhận lại một cách trọn vẹn, đầy đủ, hỏi là con người ai là không cảm thấy vui khi điều này xảy ra.

Định nghỉ ngơi và làm thơ nhưng lại không nghỉ được mới khổ chứ. Đang vui trong lòng, vào xem một số blog cũng như một số status của các facebooker, lửa giận bỗng nổi lên phừng phừng. Khi vào blog Nguyễn Tường Thụy thấy tin cô bé Nguyễn Phương Uyên bị một tên công an có hành động sàm sỡ một cách du côn, đốn mạt và mất dạy, không ai là không cảm thấy tức giận một lũ côn đồ vô đạo đức và vô liêm sỉ. Không thể nào dịu giọng khi nói về những tên côn đồ ăn lương từ tiền thuế của người dân. Người dân đóng thuế là để cho những tên này giữ gìn an ninh trật tự công cộng, là để bảo vệ người dân chứ đâu phải đóng thuế để rồi chúng quay lại đàn áp, giở thói du thủ du thực, vô lương đối với người dân thấp cổ bé miệng.

Thứ Sáu, 27 tháng 9, 2013

Thằng ăn cắp

Trong thời gian gần đây, Trung Cộng là nước bị các quốc gia phương Tây lên án là nước “chuyên môn” đi ăn cắp những mẫu mã kỹ thuật của phương Tây đủ mọi hình thức từ công nghệ quốc phòng, những kỹ thuật mới nhất thuộc về mọi lãnh vực từ thương mại, kinh tế, dân sinh, nhất là những kỹ thuật quân sự là đích nhắm đến của những thằng ăn trộm chuyên nghiệp của Trung Cộng. Chúng ta cũng không lạ gì về sự phát triển nhanh vượt bậc của Trung Cộng mà phần lớn là sự sao chép hay nói một cách nôm na là đi ăn cắp của thiên hạ.

Cách đây không lâu, Hoa Kỳ đã bắt và trục xuất những tên kỹ thuật viên của Trung Cộng trà trộn vào một công ty của Hoa Kỳ. Tên này đã sao chép những bản vẽ và đã bí mật chuyển về Bắc Kinh. Tuy nhiên, phần kỹ thuật mới nhất và quan trọng nhất của công ty này thì tên gián điệp của Trung Cộng đã không sờ được đến. Sau khi bị phát hiện, hắn đã bị trục xuất.

Thứ Năm, 26 tháng 9, 2013

Gian ác và hèn hạ.

Sau khi Tuyên bố thực thi quyền Dân sự và Chính trị của một số nhân sĩ trong nước và hải ngoại ra đời và càng ngày càng được nhiều người tham gia hưởng ứng cùng ký tên vào, Cộng Sản Việt Nam đang bắt đầu “chột dạ”. Dẫu đây chỉ là bản tuyên bố và chủ trương chuyển đổi từ cơ chế độc tài toàn trị sang thể chế dân chủ một cách ôn hòa và bất bạo động, thế nhưng ngày 25 tháng 9 năm 2013, công an thành phố Hà Nội gồm 20 tên đã xông vào nhà blogger Nguyễn Tường Thụy và bắt giữ nhiều người trong đó có mẹ con Nguyễn Phương Uyên, bà Dương Thị Tân – vợ blogger Điếu Cày, ông Phạm Bá Hải, ông Lê Quốc Quyết là em ruột của luật sư Lê Quốc Quân cùng với chủ nhà là blogger Nguyễn Tường Thụy, theo tin từ RFI.

Thứ Tư, 25 tháng 9, 2013

Đôi điều về tuyên bố về thực thi quyền Dân sự và Chính Trị.

Lúc đó là vào khoảng 11 giờ khuya ngày 22 tháng 9 năm 2013 giờ Hà Nội, một người bạn của tôi từ Hà Nội gởi tin nhắn là vào lúc 0 giờ ngày 23 tháng 9 năm 2013, theo giờ Hà Nội,  trên các trang web của Anh Ba Sàm, Tễu, Bauxite Việt Nam... và nhiều trang web khác tại Việt Nam sẽ có sự kiện trọng đại xảy ra. Tôi nóng lòng gởi tin nhắn và hỏi đó là việc gì sẽ xảy ra vậy? Người bạn trả lời là cứ chờ đi rồi ắt sẽ biết.

Thứ Ba, 24 tháng 9, 2013

Nhân dân là ai?

Cộng Sản là những kẻ “sính” dùng từ “nhân dân” nhất. Này nhé, nhìn ở đâu cũng có “nhân dân” cả. Ủy ban nhân dân, quân đội nhân dân, công an nhân dân, chính quyền nhân dân... Từ nhân dân được lạm dụng một cách vô tội vạ. Vậy thì chỗ đứng của nhân dân ở đâu trong xã hội Cộng Sản?

Lật lại trong đống đổ nát hoang tàn của Cộng Sản thế giới, cụ thể là các nước thuộc Liên Xô cũ, các nước Cộng Sản Đông Âu cũ, ta cũng có thể nhìn thấy nhân dân chẳng có chỗ đứng cụ thể trong xã hội của những nước Cộng Sản này. Như tại Liên Xô cũ, nhân dân mà lên tiếng bất đồng với đảng Cộng Sản Liên Xô thì bị bắn chết hoặc là bị đi đày ở Tây Bá Lợi Á mút chỉ cà sa. Còn ở Trung Cộng cũng chẳng thua. Biết bao nhiêu triệu người phải chết hoặc phải đi lưu đày ở những vùng biên ải như Tân Cương, Nội Mông vì có tư tưởng ngược lại với Cộng Sản...Ở Kampuchia thì những mấy triệu người dân Kampuchia bị chết dưới bàn tay diệt chủng của Cộng Sản Khmer đỏ.

Thứ Hai, 23 tháng 9, 2013

Yên ổn hay bất ổn?

Trong mọi lúc mọi nơi, Cộng Sản Việt Nam vẫn tự hào rằng trên đất nước Việt Nam dưới sự cai trị của đảng Cộng Sản Việt Nam, tình hình chính trị ở đất nước này là yên ổn nhất. Dĩ nhiên là nếu nhìn vào thì thấy yên ổn thật. Mà không yên ổn làm sao khi trong cả nước chỉ có duy nhất một đảng tự tung tự tác, mặc sức tung hoành, chẳng có đảng phái nào tranh giành cả. Tất cả mọi phản đối sự cai trị hà khắc, ngu xuẩn, mục ruỗng của một tập đoàn phản nước hại dân đều bị dập tắt từ trong trứng nước. Những tên lãnh đạo chóp bu ra ngoại quốc vẫn huyênh hoang, khoác loác, vẫn không biết xấu hổ khi thiên hạ nhìn chúng bằng những cái nhìn khinh miệt.

Chủ Nhật, 22 tháng 9, 2013

Chúng nó đã trơ mặt lì rồi.

Theo tin từ RFA, khóa họp lần thứ 24 của Hội đồng nhân quyền Liên Hiệp Quốc diễn ra tại Điện Quốc Liên, Geneve, Thụy Sĩ từ ngày 9 đến ngày 27 tháng 9 để truy cứu và xét xử những nước vốn là thành viên của Liên Hiệp Quốc những vẫn có những hành động vi phạm nhân quyền trầm trọng đối với người dân đang sống ở trong nước đó. Lần này, nhà cầm quyền Cộng Sản Việt Nam đã bị nêu đích danh là một nhà nước đã có những hành động chà đạp lên quyền làm người của người dân. Những hành động mới đây của nhà cầm quyền Cộng Sản Việt Nam đối với người dân tại xứ đạo Mỹ Yên cũng đã bị nêu lên trong phần thảo luận và tố cáo trước Hội đồng nhân quyền Liên Hiệp Quốc. Cũng như nhiều lần họp trước đây của Hội đồng nhân quyền Liên Hiệp Quốc, người ta đã cho tổ chức riêng một buổi hội thảo về tình hình vi phạm nhân quyền của Cộng Sản Việt Nam.

Thứ Bảy, 21 tháng 9, 2013

Nói và làm.

Ông bà ta ngày xưa dạy rằng nói và làm cần phải đi đôi với nhau. Người Pháp còn có câu nói: “Trước khi nói phải uốn lưỡi bảy lần”. Khi ta nói điều gì thì cũng cố gắng thực hiện cho được điều chúng ta đã nói để người khác tôn trọng và không đánh giá là nói nhiều mà không làm được bao nhiêu.

Trong các tay chóp bu của Cộng Sản Việt Nam có Trương Tấn Sang là người nổi hứng lên nói huyên thuyên nhưng lời nói như là gió thổi mây bay, nói nhiều chứ chưa bao giờ thực hiện được điều mình đã nói.

Trước đây, Trương Tấn Sang có tuyên bố trong nhóm lãnh đạo đất nước Việt Nam hiện nay đang có một “bầy sâu” đang tàn phá đất nước, cần phải tiêu diệt bầy sâu. Sau khi Trương Tấn Sang phát biểu điều này, mọi người dân Việt trong nước mừng vui, tưởng là Trương Tấn Sang sẽ xắn tay áo lên để “diệt sâu”. Nói vậy mà không phải vậy, diệt sâu đâu không thấy chỉ thấy sâu sinh sôi nẩy nở nhiều hơn trước tàn phá đất nước Việt Nam, còn người mở miệng nói điều này vẫn thản nhiên như là mình không có nói câu này.

Thứ Sáu, 20 tháng 9, 2013

Trung Cộng và bản quy tắc ứng xử COC.

Những thành viên của Asean, ngoại trừ Kampuchia là đàn em của Trung Cộng thì không nói, Lào và Miến Điện thì cũng có phần...hững hờ trong vấn đề tranh chấp biển Đông với Trung Cộng, còn đa số những nước còn lại đều mong muốn Trung Cộng nghiêm chỉnh trong vấn đề thương lượng và ký kết cùng với Asean về bản quy tắc ứng xử COC này. Tuy nhiên Trung Cộng vẫn là một tên ma đầu chỉ muốn độc chiếm võ lâm, làm trùm thiên hạ nói theo kiểu văn vẻ của nhà văn võ hiệp Hồng Kông Kim Dung. Tự nhiên tôi nghĩ vẩn vơ đến những nhân vật tà giáo mà nhà văn Kim Dung vẽ ra, không biết là nhà văn Hồng Kông này có điều gì ám chỉ đến Trung Cộng hay là không mà bây giờ đã lộ nguyên hình là một tay ma đầu cực kỳ gian tà.

Chuyện này đã là điều rõ rành rành rồi đó mà. Trích từ RFA: Hồi ngày 2 tháng 8 năm nay, khi đến tham dự diễn đàn cấp cao kỷ niệm 10 năm quan hệ đối tác chiến lược ASEAN- Trung Cộng, bộ trưởng ngoại giao Vương Nghị của Trung Cộng lặp lại quan điểm của Bắc Kinh về vấn đề tranh chấp tại khu vực Biển Đông mà Trung Cộng gọi là Nam Hải và vạch ra đường lưỡi bò chiếm đến 80% diện tích ở đó.

Thứ Năm, 19 tháng 9, 2013

Bão lụt tại Việt Nam.

Tôi sinh ra và lớn lên tại thành phố Đà Nẵng, một thành phố ở miền Trung đứng hàng thứ nhì thời Việt Nam Cộng Hòa chỉ sau thủ đô Sài Gòn. Hàng năm, vào khoảng tháng 9, tháng 10 và tháng 11 dương lịch là những cơn bão lớn ở biển Đông thường đổ bộ vào dãi đất miền Trung mang theo những trận mưa to và gió lớn. Mỗi lần có cơn bão đi qua là thành phố Đà Nẵng cây đổ ngổn ngang, có lúc trụ điện bị ngã gây nên tình trạng cúp điện trong vài ba ngày. Hồi ấy, nhà cửa ở Đà Nẵng ngoại trừ ở những con phố lớn là nhà đúc cho nên an toàn, còn đa số nhà cửa cho dù được xây  bằng xi măng nhưng mái lợp ở trên là mái tôn cho nên đến mùa mưa bão mái bị gió cuốn bay đi vẫn là chuyện thường hay xảy ra.

Mùa này cũng là mùa bị lụt lội, nhưng ở vùng quê thuộc tỉnh Quảng Nam, còn Đà Nẵng là vùng đất cao cho nên hầu như chưa bao giờ bị nạn lụt. Tôi còn nhớ vào năm Thìn 1964, tỉnh Quảng Nam bị lụt nặng nề. Con sông Hàn Đà Nẵng nước chảy đục ngầu cuốn theo nhà cửa, xác trâu bò heo gà theo dòng nước. Hàng ngày, những chiếc máy bay trực thăng của Mỹ chở những nạn nhân bị lụt ở thôn quê vào thành phố Đà Nẵng. Học sinh ở Đà Nẵng đều phải nghỉ học để lấy phòng học cho đồng bào nạn nhân bão lụt tạm trú. Lụt năm Thìn là trận lụt lớn nhất trong đời tôi mà tôi được chứng kiến.

Thứ Tư, 18 tháng 9, 2013

Câu chuyện về cháy.

Viết để tặng những người bạn Hải Dương thân mến, dẫu chưa một lần gặp mặt nhưng vẫn có một chỗ đứng trân trọng trong tôi...
                                                                                                             P.

Ngay tại thủ phủ của tỉnh Hải Dương, vào đêm chủ nhật ngày 15 tháng 9 đã có một vụ cháy khủng khiếp tại trung tâm thương mại Hải Dương làm cho trung tâm thương mại này bị thiêu hủy hoàn toàn trong biển lửa. Số thiệt hại trong vụ cháy này tại trung tâm thương mại Hải Dương được ước tính khoảng 500 tỷ đồng tiền của Việt Nam.

Sau vụ cháy thì số lượng những người kinh doanh buôn bán trong trung tâm thương mại này hoàn toàn bị trắng tay. Một điều đáng buồn là những người kinh doanh tại đây đã không có mua bảo hiểm như tại các nước phương Tây cho nên nếu bị hỏa hoạn thì thiệt hại họ phải gánh chịu mà không có sự đền bù nào trong việc rủi ro này. Trận hoả hoạn này kéo dài suốt mười mấy tiếng đồng hồ mặc dù có sự cố gắng của những người lính cứu hỏa nhưng vẫn không thể nào khống chế và dập tắt được ngọn lửa. Biết bao nhiêu gia đình chắt chiu, dành dụm được một số tiền để bỏ vốn ra kinh doanh, nay bị đại nạn này thì đành phủi trắng tay.

Thứ Ba, 17 tháng 9, 2013

Vấn đề tôn giáo tại Việt Nam.

Trong thời gian gần đây, những vụ “va chạm” giữa nhà cầm quyền Cộng Sản Việt Nam và các tôn giáo như Phật Giáo Hòa Hảo, Công Giáo, Tin Lành...càng ngày càng trở nên nghiêm trọng hơn và những người tín đồ của các tôn giáo này càng ngày càng bị bách hại nặng nề hơn. Dưỡi mắt những người ngoại quốc, thoạt nhìn lướt qua sinh hoạt tôn giáo tại Việt Nam, đa số lầm tưởng là nhà cầm quyền Cộng Sản Việt Nam tôn trọng tự do tín ngưỡng của người dân bởi lẽ họ thấy người dân Việt vẫn lũ lượt đi đến chùa, đến nhà thờ...để lạy Phật, để cầu nguyện. Nhìn như vậy thì rõ ràng Việt Nam dưới mắt nhìn của người ngoại quốc là xứ sở tôn trọng tự do tín ngưỡng của người dân rồi chứ còn gì nữa. Chuyện như vậy mà không phải vậy.

Nhìn một cách tổng thể, chúng ta thấy chủ trương của Cộng Sản thế giới từ ngày Karl  Marx viết quyển “Tư bản luận” và ngày Vladimir Lenin thành lập nhà nước Cộng Sản đầu tiên trên thế giới tại nước Nga thì chủ trương của Marx và Lenin là theo chủ thuyết tam vô: vô Tổ Quốc, vô gia đình và vô tôn giáo. Đây cũng là luận điểm của những người Maxism Leninism mà họ đã tuyệt đối trung thành. Cho nên chúng ta cũng không lấy gì làm lạ khi ở Liên Xô cũ, Trung Cộng, Việt Nam Cộng Sản và các nước Cộng Sản Đông Âu đã có những hành động đàn áp đối với tín đồ các tôn giáo.

Thứ Hai, 16 tháng 9, 2013

Máu và đất.

Đối với người dân Việt Nam, nhất là người nông dân thì mảnh đất, ruộng vườn, cái ao, cái nhà là những gì rất là thiết thân và cần thiết vì mảnh đất đem lại lương thực, đem lại cuộc sống, miếng ăn hàng ngày. Trăm chuyện người nông dân Việt Nam chỉ trông nhờ vào mảnh đất. Không có đất thì cuộc sống sẽ lâm vào cảnh bế tắc, sẽ không có lương thực để mà ăn mà sống, sẽ không có tiền để chi tiêu hàng ngày. Đối với người nông dân Việt Nam, đất chính là máu thịt của mình, không thể nào sống mà thiếu mảnh đất.

Với bộ luật đất đai của Cộng Sản Việt Nam, đất là thuộc quyền sở hữu toàn dân và do nhà nước Cộng Sản Việt Nam quản lý. Cụm từ “sở hữu toàn dân” đọc lên mang tính chung chung và không rõ ràng cụ thể. Như vậy, rõ ràng một điều là dẫu cho mảnh đất này có từ đời ông, đời cha truyền lại, thế nhưng người dân vẫn không được quyền làm chủ sở hữu. Chính vì sự bất hợp lý này cho nên dưới chế độ Cộng Sản Việt Nam, người nông dân chưa bao giờ được làm chủ mảnh đất, ruộng vườn của mình. Cũng chính vì sự bất hợp lý này mà một số người trong nhà cầm quyền Cộng Sản Việt Nam đã trưng thu đất của người nông dân một cách tùy tiện và đền bù cho người dân không thỏa đáng. Chính sự đền bù không thỏa đáng này mà khắp mọi nơi trên đất nước Việt Nam, đâu đâu cũng có người bị mất nhà cửa ruộng vườn, đâu đâu cũng có dân oan. Ngay cả những người trước đây cầm súng chiến đấu dưới lá cờ của Cộng Sản Việt Nam bây giờ cũng trở thành dân oan. Đây chính là điều oái ăm cho người dân Việt Nam dưới sự cai trị của đảng Cộng Sản Việt Nam. Hiến pháp, luật pháp Cộng Sản Việt Nam vẫn ghi rành rành nghiêm cấm những cán bộ Cộng Sản Việt Nam nhũng nhiễu dân, nhưng đó chỉ là giấy tờ, văn bản còn thực tế lại hoàn toàn trái ngược những gì họ đã ghi bằng giấy trắng mực đen.

Chủ Nhật, 15 tháng 9, 2013

Mẹ.

Trên cõi đời này có ai thương ta nhiều hơn là mẹ, phải không bạn? Dẫu cho mẹ của bạn là người quyền uy tột đỉnh, sống trong nhung lụa thì người mẹ ấy vẫn là mẹ và thương yêu bạn hết lòng. Dẫu cho mẹ bạn là người phụ nữ sống đời sống cơ cực một nắng hai sương thì những vất vả khó nhọc ấy vẫn chỉ là dành riêng cho bạn mà thôi. Nếu có một lúc nào đó gia đình không có gạo để nấu cơm, không có đủ ngày hai bữa ăn thì người nhín phần của mình để cho bạn khỏi xót lòng không ai khác là mẹ. Mẹ – tiếng rất là thiêng liêng- là những gì cao đẹp nhất mà không có ngôn từ nào có thể diễn tả hết.

Từ xưa đến nay, biết bao nhiêu nhà văn, nhà thơ đã tốn biết bao nhiêu giấy mực để chỉ ca tụng về mẹ. Biết bao nhiêu nhạc sĩ sáng tác những bản nhạc bất hủ để đời cũng vẫn là những bản nhạc ca tụng về mẹ. Mẹ như là một nguồn sáng tác bất tận cho những thi nhân, cho những nhạc sĩ, cho những văn sĩ. Tôi thích nhất là tác phẩm “Lòng mẹ” của nhạc sĩ Y Vân và “Bông hồng cài áo” của nhà sư Thích Nhất Hạnh. Gạt qua một bên những vấn đề trần tục mà Thích Nhất Hạnh đã mắc phải mà tôi là người căm ghét về nhân vật này, thế nhưng tác phẩm Bông hồng cài áo của ông ta cũng đã gợi lên trong lòng ta nỗi niềm thương cảm ngập tràn về mẹ. Nhất là khi ở đoạn kể ông ta đang du học ở Nhật, có người hỏi ông ta còn mẹ hay không, ông ta trả lời rằng mẹ mình đã mất và người ấy cài lên áo ông ta một bông màu trắng. Chỉ những người  còn có mẹ trên cõi đời này mới được cài bông hồng... Đọc đến đây lòng lại xúc động, bùi ngùi.

Thứ Bảy, 14 tháng 9, 2013

Trò hề.

Theo tin từ BBC Tiếng Việt, quốc hội Cộng Sản Việt Nam đang tiến hành bỏ phiếu tín nhiệm. Quốc hội Cộng Sản Việt Nam đã bầu tín nhiệm tất cả  hệ thống dân cử trong hội đồng nhân dân các cấp kể cả các tay lãnh tụ chóp bu cao cấp, tất cả đều được bầu tín nhiệm cao, không có ai là có tín nhiệm thấp cả.

Đây chỉ là một trò hề, một kiểu chơi tráo bài ba lá của những tay cờ gian bạc lận. Mà những tên Cộng Sản Việt Nam đã từng là những tên cờ bạc gian lận từ lâu rồi mà. Nói cho ngay, từ hồi mồ ma của tên trùm ma quỷ Hồ Chí Minh còn sống, hắn cũng đã từng là một tên tráo bài ba lá chuyên nghiệp. Chính hắn đã tố cáo cụ Phan Bội Châu để cụ bị bắt và bị quản thúc tại Huế. Chính hắn cũng đã chơi trò gian manh trong cuộc Cách Mạng Tháng Tám năm 1945. Phải nói một cách đúng đắn là cuộc cách mạng này là cuộc cách mạng toàn dân, một cuộc cách mạng do toàn thể nhân dân Việt Nam  và các đảng phái, các tôn giáo tổ chức, thế nhưng Hồ Chí Minh, một tên cán bộ của quốc tế Cộng Sản đã dùng những mưu ma chước quỷ từ khi hắn được đào luyện từ trường đảng ở Liên Xô, đã tiêu diệt những đảng phái khác như Việt Nam Quốc Dân Đảng, Đại Việt Cách Mạng Đảng để dành quyền độc tôn. Đây là một điều, một mánh khóe gian lận mà hắn đã được truyền thụ tại trường đảng Liên Xô.

Thứ Sáu, 13 tháng 9, 2013

Bão sẽ tràn về.

Cuối tuần muốn viết ít dòng thơ
Nhưng dường như thơ đang bị nghẹn
Thơ yêu đương không thể nào viết được
Chỉ còn đôi dòng căm giận trào dâng

Chỉ vì thương cho Đặng Ngọc Viết
Người anh hùng bị áp bức đến tột cùng
Bắn vào đầu những tên cường bạo
Rồi tự kết liễu mình trong cay đắng xót xa

Sau Đặng Ngọc Viết sẽ còn ai?
Sẽ là toàn dân Việt Nam đang rên siết
Là toàn dân Việt nạn nhân Cộng Sản
Bão sẽ tràn về quét sạch lũ tà ma..

Phi Vũ


Con giun xéo lắm cũng phải oằn.

Tôi là người rất ghét khủng bố. Tôi cũng là người không thích bạo động bởi lẽ khủng bố và bạo động sẽ gây nên tang tóc, đau thương, máu đổ thịt rơi và tạo nên những điều sợ hãi trong lòng mọi người. Thật lòng mà nói, tôi ghét thậm tệ khủng bố và bạo động vì đồng bào miền Nam của chúng tôi đã từng bị khủng bố bởi Việt Cộng suốt một thời gian dài đăng đẳng trong cuộc chiến tranh Quốc – Cộng cũng như sau khi chiến tranh kết thúc khi chúng tôi, những người quân dân cán chính Việt Nam Cộng Hòa là những người thua cuộc – nói theo lối nói của nhà văn Huy Đức.


Suốt một thời gian dài của lịch sử Việt Nam cận đại, có nghĩa là trong khoảng thời gian từ năm 1930 trở lại đây, kể từ khi đảng Cộng Sản Đông Dương – tiền thân của đảng Cộng Sản Việt Nam hiện nay – ra đời,  dân tộc Việt Nam đã phải hứng chịu quá nhiều thảm cảnh đau thương cùng cực cơ khổ ngập tràn. Nếu trước khi giành được chính quyền, đảng Cộng Sản Việt Nam đã giấu nanh giấu vuốt làm kẻ hiền lành để thu phục nhân tâm thì sau khi giành được chính quyền, cụ thể là sau năm 1945, đảng Cộng Sản Việt Nam đã hiện nguyên hình và đã biến thành con rắn hung dữ tàn độc. Tôi nói điều này là không phải là nói gian nói sai, chỉ xin trưng một vài bằng chứng nhỏ. Với cuộc cải cách ruộng đất ở miền Bắc, biết bao nhiêu người bị chết, bị hành hạ tống giam một cách oan ức vì bị một số người ganh ghét vu cáo là địa chủ. Ngay cả những người địa chủ yêu nước, trước đó đã một lòng một dạ đem tài sản của mình ra nuôi những cán bộ Cộng Sản thì đến đợt cải cách ruộng đất cũng bị quy chụp là địa chủ gian ác và bị chết một cách oan uổng. Thử đi từng địa phương ở miền Bắc kiểm tra, chúng ta sẽ thấy vô số những trường hợp oan ức và đã bị chết một cách tức tưởi. Hỏi ai đã gây ra thảm cảnh đau lòng này?

Thứ Năm, 12 tháng 9, 2013

Tiếng bom Đặng Ngọc Viết ở Thái Bình.

Tình hình cán bộ Cộng Sản Việt Nam cưỡng chiếm đất của người dân và đền bù với giá rẻ mạt càng ngày càng trở nên nhiều hơn, tồi tệ hơn và cũng trầm trọng hơn. Trên khắp đất nước Việt Nam, nơi đâu cũng có dân oan, nơi đâu cũng có người dân đi khiếu kiện vì đất đai, nhà cửa, ruộng vườn bị cưỡng chiếm và được đền bù không thỏa đáng. Nếu “tiếng súng Đoàn Văn Vươn” chỉ gây thương tích nhẹ cho đám công an côn đồ ăn cướp thì tại tỉnh Thái Bình vào chiều ngày 11 tháng 9 tại trụ sở Ủy ban nhân dân tỉnh Thái Bình sự việc xảy ra còn nghiêm trọng hơn nhiều. Một người dân đã bắn 5 tên cán bộ của tỉnh Thái Bình vì quá uất ức trước sự việc ăn cướp tài sản của mình và 1 tên đã bị thiệt mạng. Sau “tiếng súng hoa cải Đoàn Văn Vươn” thì đây là “tiếng bom tấn Thái Bình” với cái chết của một tên cán bộ tỉnh, bốn tên khác bị thương, còn riêng nạn nhân là người đã bắn vào đầu 5 tên cán bộ tỉnh Thái Bình này tên là Đặng Ngọc Viết, sinh năm 1971 sau khi về quê đã tự sát.

Thứ Tư, 11 tháng 9, 2013

Giáo dục nhân bản.

Trước năm 1975, đường lối giáo dục của chính thể Việt Nam Cộng Hòa là đường lối giáo dục nhân bản tức là lấy con người làm gốc để giáo dục học sinh. Do đó, ta cũng không lấy làm lạ khi từ lớp nhỏ, học sinh hàng ngày được thầy cô dạy về đạo đức làm người cũng như những bổn phận của học sinh đối với quốc gia và xã hội. Học sinh lúc bấy giờ không bị nhồi nhét bất cứ một tư tưởng chính trị nào vào đầu, không bị buộc phải suy tôn một người nào cả bởi vì đường lối giáo dục của chính thể Việt Nam Cộng Hòa là giáo dục nhân bản. Một kết quả là sau khi người học sinh rời khỏi ghế nhà trường, trong đầu óc chỉ có được sự rèn luyện về đạo đức làm người, được rèn luyện những kỹ năng, được học về văn hóa và khi ra trường là những người hữu dụng cho đất nước.

Thứ Ba, 10 tháng 9, 2013

Khủng bố.


Ngày 10 tháng 9 năm 2001 – Ngày 10 tháng 9 năm 2013.  Khoảng thời gian cũng đã 12 năm rồi, 12 năm với bao nhiêu biến đổi, với bao nhiêu điều xảy ra. Tuy nhiên, ngày 10 tháng 9 năm 2001, ngày mà đất nước Hoa Kỳ bị thảm họa khủng bố tại New York làm sập tòa tháp đôi, tòa nhà thương mại thế giới vẫn còn đọng lại trong tâm trí mọi người dân Hoa Kỳ những nỗi kinh hoàng, ghê sợ và căm ghét bè lũ khủng bố bất nhân.

Hôm ấy, buổi sáng mở TV lên xem thì tôi đã thấy quang cảnh tại tòa tháp đôi ở New York là lửa cháy, bụi tung lên mù trời và người thì chạy đi với những gương mặt kinh hoàng. Không ai ngờ rằng lũ khủng bố đã có thể tấn công trực diện vào đất nước Hoa Kỳ. Mọi ngưởi dân Hoa Kỷ đều cảm thấy bàng hoàng, không tin rằng đây là sự thật. Tuy vậy, đó vẫn là sự thật hiển nhiên.

Thứ Hai, 9 tháng 9, 2013

Nhơ nhuốc.

Cộng Sản Việt Nam hiện nay đang kỳ vọng rất nhiều vào việc ứng cử một chân làm ủy viên ủy ban nhân quyền Liên Hiệp Quốc. Thế nhưng sự việc này dường như đang có những diễn biến làm cho ước vọng này trở nên tắt ngúm. Nếu như trước khi xảy ra vụ đàn áp giáo dân ở Mỹ Yên thuộc giáo phận Vinh tỉnh Nghệ An, một số quốc gia khuyến cáo về tình trạng nhân quyền tồi tệ của Việt Nam Cộng Sản thì sau khi xảy ra cuộc đàn áp đẫm máu giáo dân Mỹ Yên thì thế giới đang bắt đầu nhìn Cộng Sản Việt Nam như là nhìn loài quái vật bẩn thỉu, đốn mạt và đáng khinh bỉ, kinh tởm. Con đường tiến vào ủy ban nhân quyền Liên Hiệp Quốc của lũ vượn người Cộng Sản Việt Nam lại càng trở nên gay go và khó khăn hơn với biến động đầy nhơ nhuốc này.

Chủ Nhật, 8 tháng 9, 2013

Cải tà quy chánh.

Vụ Trung Cộng thả xuống bãi cạn Scarborough 75 trụ bê tông nhằm xây dựng tại đây một căn cứ vững chắc để làm “chuyện đã rồi” đã bị Philippine  la lối phản đối. Trong các nước có tranh chấp biển đảo với Trung Cộng tại biển Đông, phải công nhận rằng Philippine là nước có thái độ cứng rắn nhất. Không những đã kiện Trung Cộng ra tòa án quốc tế mà nhất cử nhất động của Trung Cộng cũng đều bị Philippine để ý và dò chừng. Cho nên Trung Cộng vẫn rất là “gờm” Philippine, còn Cộng Sản Việt Nam và những nước khác của Asean – trừ Kampuchia là đàn em – thì Trung Cộng đã coi như “pha”.

Theo bản tin RFI, trong cuộc họp báo tại Bắc Kinh, Hồng Lỗi, tên phát ngôn viên của Trung Cộng đã láo lếu tuyên bố:”  Nếu thực sự quan tâm đến bộ Quy tắc Ứng xử trên Biển Đông, Philippines nên thành tâm tôn trọng và thực thi bản Tuyên bố về Ứng xử DOC, tạo ra một môi trường tốt và điều kiện thuận lợi cho các cuộc đàm phán về bộ Quy tắc Ứng xử, và đừng vô cớ gây rắc rối và tạo ra sự cố.

Thứ Bảy, 7 tháng 9, 2013

Lũ ăn cướp tham tàn.

Trước đây, mỗi lần Philippine tố cáo Trung Cộng xây dựng trái phép tại bãi cạn Scarborough thì Trung Cộng đã chối phắt đi rằng mình không có. Thế nhưng lần này với bằng chứng hiển nhiên từ những bức không ảnh, Trung Cộng hết đường lếu láo.

Hiện nay, theo bức không ảnh này, Trung Cộng đã thả 75 khối bê tông xuống vùng bãi cạn Scarborough này với mục đích là sẽ xây dựng tại đây một căn cứ kiên cố giống như là chúng đã từng làm ở những bãi cạn khác thuộc vùng quần đảo Trường Sa của Việt Nam. Với trận hải chiến ăn cướp năm 1974, chúng đã ăn cướp toàn bộ quần đảo Hoàng Sa và trận hải chiến ăn cướp năm 1988 chúng đã ăn cướp đảo Gạc Ma và một số đảo khác thuộc quần đảo Trường Sa. Với sách lược “tằm ăn dâu hay vết dầu loang”, một kế sách của những tay thực dân Pháp và Anh thời xưa, ngày nay số lượng đảo và bãi cạn mà chúng chiếm được trên biển Đông đã rất là nhiều. Những đảo này cộng thêm với quần đảo Hoàng Sa đã là cơ sở để Trung Cộng vẽ nên đường lưỡi bò liếm trọn cả một vùng biển rộng lớn kéo dài mãi đến hải phận của Malaysia và Indonesia. Trong lịch sử nhân loại từ cổ đại đến nay chưa có nước nào lại chơi trò láo lếu như thằng Trung Cộng hiện nay.

Thứ Sáu, 6 tháng 9, 2013

Thú dữ hung tàn.

Nhà cầm quyền Cộng Sản Việt Nam vừa ban hành nghị định sẽ phạt nặng những tổ chức nước ngoài nào có hành vi xâm phạm cũng như khai thác trái phép dầu khí ở trong vùng thềm lục địa Việt Nam.Việc ban hành nghị định này là một việc nhưng vấn đề thực thi sẽ như thế nào đây? Chúng ta làm sao quên được hành động của những tên côn đồ tấn công người biểu tình yêu nước ở Hà Nội chỉ vì những người dân này tức giận hành vi lấn lướt của Trung Cộng như cắt cáp tàu thăm dò dầu khí mặc dù tàu này chỉ hoạt động trong hải phận của Việt Nam. Chả thể nào tin được nghị định này khi chỉ mới cách đây mấy ngày, thủ tướng Cộng Sản Việt nam Nguyễn Tấn Dfũng đã có gặp thủ tướng Trung Cộng. Hai bên cùng ra tuyên bố sẽ hợp tác hơn trong vấn đề kềm chế cũng như tránh không xảy ra xung đột làm bất lợi cho mối quan hệ của hai bên. Không lẽ vừa ký kết hiệp định với nhau chưa ráo mực , Cộng Sản Việt Nam lại có thể làm được gì hơn.Từ lâu nay, trên biển Đông chỉ duy nhất có Trung Cộng là chơi xấu nhưng Cộng Sản Việt Nam chỉ la lối kiểu cho có chuyện rồi đâu vẫn đấy, Trung Cộng vẫn cứ giở thói hung hăng ngang ngược với ngư dân Việt Nam, xâm phạm chủ quyền biển của Việt Nam mà Cộng Sản Việt nam vẫn không có một động thái nào cả. Lần ra nghị định này của Cộng Sản Việt Nam chắc cũng chỉ ra viết và ký cho vui chứ cũng chẳng làm gì. Người ta biết rõ quá rồi.

Thứ Năm, 5 tháng 9, 2013

Thối nát và mục ruỗng.

Ở cái đất nước Việt Nam Cộng Sản, đồng lương giữa những người đứng đầu một cơ quan công quyền và một người nhân viên bình thường có một sự cách biệt một trời một vực. Theo Báo Mới, một tờ báo lề phải của Cộng Sản Việt Nam, lương của một giám đốc công ty thoát nước đô thị ở thành phố Sài Gòn là 2 tỷ 6/ năm, giám đốc công ty chiếu sáng là 2 tỷ 2/năm. Một người công nhân nhẩm tính: lương của người này là 2 triệu 5/tháng, phải làm 86 năm mới bằng lương giám đốc làm trong một năm.

Thứ Tư, 4 tháng 9, 2013

Không thể chần chờ.

Tôi thật tình không có ý định viết về Syria bởi nhiều khi thấy nhà cầm quyền hiện tại ở đây gian ác quá, nếu viết thì sự tức giận nổi lên có thể làm cho bài viết sẽ nặng nề hơn, mà đối với Syria chỉ là một nước ngoài, không liên quan gì đến mình cũng như đến Việt Nam cả. Thế nhưng, hiện tại tình hình đang xoay theo chiều hướng khác cho nên không thể nào không thả ít dòng vào vấn đề này.

Số là trước đây, chính phủ Hoa Kỳ luôn luôn có người bạn đồng minh đáng tin cậy là nước Anh. Sau vụ khủng bố tại Hoa Kỳ ngày 11 tháng 9 năm 2001 thì nước Anh đã trở thành một người bạn không thể thiếu trong mọi quyết định của Hoa Kỳ đối với Afghanistan cũng như với Iraq. Thế nhưng vừa mới đây, trước tình hình nhà cầm quyền Syria dùng vũ khí hóa học làm cho nhiều thường dân Syria vô tội bị chết, chính phủ Hoa Kỳ quyết định sẽ trừng phạt Syria. Thủ tướng Anh vì quá vội vã, trong lúc những người dân cử trong quốc hội Anh đang trong thời gian nghỉ vacation đã đòi mở phiên họp khẩn cấp để quyết định nước Anh có tham gia cùng với Hoa Kỳ trong vấn đề trừng phạt Syria hay không. Những người dân cử này trong thời gian nghỉ ngơi bị phá đám, đồng thời họ cũng chưa biết tình hình của Syria  như thế nào nên đã có quyết định chính phủ Anh không được can thiệp vào nước Syria. Chỉ vì sự nóng vội của thủ tướng Anh mà chính phủ Hoa Kỳ đã không còn một người bạn, một đồng minh đáng tin cậy cùng mình quyết đoán mọi việc nữa. Tuy nhiên, hiện nay Pháp, Úc Đại Lợi, Tân Tây Lan, Nam Hàn cùng một số quốc gia nữa đang ủng hộ việc Hoa Kỳ trừng phạt Syria, thế nhưng tổng thống Obama lại chần chừ và chờ quốc hội quyết định vụ việc này.

Thứ Ba, 3 tháng 9, 2013

Trông người mà nghĩ đến ta.

So sánh hai nước Nam Hàn và Bắc Hàn, chúng ta có thể nhìn thấy nhiều điều cũng khá là thú vị và chúng ta có thể dùng đó để soi lại chính Việt Nam của chúng ta.

Nam Hàn và Bắc Hàn dĩ nhiên là cùng chung gốc gác là người Đại Hàn hay còn gọi là Cao Ly rồi. Hồi trước năm 1975, người miền Nam thường gọi Nam Hàn là Đại Hàn.

Theo Wikipedia, lịch sử Triều Tiên kéo dài từ thời kỳ đồ đá cũ đến ngày nay. Đồ gốm Triều Tiên được biết đến sớm nhất có niên đại khoảng 8000 năm trước công nguyên (TCN) và thời kỳ đồ đá mới bắt đầu trước năm 6000 TCN, tiếp theo là thời kỳ bạc khoảng 2500 năm TCN. Theo Tam quốc di sự (Samguk Yusa, 삼국유사, 三國遺事) và một số tư liệu thời trung cổ Triều Tiên, lịch sử dựng nước và giữ nước của dân tộc Triều Tiên, trãi dài từ bán đảo Triều Tiên đến phần lớn miền Nam Mãn Châu, bắt đầu từ năm 2333 TCN dưới thời Cổ Triều Tiên (2333–108 TCN). Những dấu tích của loài người trên vùng đất này thì có từ sớm hơn nữa, cách đây hơn 70 vạn năm.

Thứ Hai, 2 tháng 9, 2013

Tín hiệu mới.

Thời gian gần đây Cộng Sản Việt Nam có những động thái mới. Những “tín hiệu” này là “mới” nhưng chúng ta cần phải có thời gian để chờ xem đây có phải là “tín hiệu đáng mừng” hay là không.
Sau vụ việc đáp ứng những yêu cầu của blogger Điếu Cày khi ông đang tuyệt thực ở trong tù là phiên tòa xử Nguyễn Phương Uyên và Đinh Nguyên Kha với bản án 3 năm tù treo và được thả liền sau khi chấm dứt phiên tòa của Nguyễn Phương Uyên cùng với việc giảm án cho Đinh Nguyên Kha.

Chủ Nhật, 1 tháng 9, 2013

Nhu nhược và đớn hèn.

Theo tin từ BBC, tối ngày 30 tháng 8 năm 2013, đại sứ Cộng Sản Việt Nam Nguyễn Văn Thơ tại Bắc Kinh tổ chức chiêu đãi để “chào mừng” ngày 2 tháng 9 là ngày quốc khánh của CSVN. Tham dự buổi chiêu đãi này có bộ trưởng ngoại giao của Trung Cộng cũng như phái đoàn ngoại giao CSVN do bộ trưởng ngoại giao Phạm Bình Minh cầm đầu. Trong buổi tiệc chiêu đãi này, ngoại giao đoàn của CSVN “ca ngợi” tình “đoàn kết hữu nghị” giữa Trung Cộng và Cộng Sản Việt Nam. Giữa hai bên chỉ còn “vướng “ một chút về chuyện “tranh chấp biển Đông” mà thôi. “Vướng” cái gì mà vướng, biên giới biển của chúng từ xa xưa chỉ đến hải phận của đảo Hải Nam mà thôi, nay chúng đã ăn cướp Hoàng Sa và một phần Trường Sa của Việt Nam, rõ ràng là những tên cướp lưu manh, sao lại có “tình hữu nghị” nào ở đây.