Vào mùa Quốc nạn, khoảng tháng tư
dương lịch hàng năm, những đường phố chính của khu Little Saigon, thủ đô tinh
thần của người Việt tỵ nạn Cộng Sản lại rợp bóng cờ vàng ba sọc đỏ. Những đoàn
thể thiện nguyện người Việt tại đây hàng năm vẫn treo cờ Tổ Quốc như nhắc nhở
mọi người không quên cội nguồn dân tộc cùng căn cước tỵ nạn Cộng Sản.
Sáng nay, tôi lái xe từ nhà xuống
phố Bolsa để đi chợ. Xe từ đường Beach Blvd quẹo trái vào đường Bolsa, đi thêm
khoảng một đoạn nữa là đã thấy bóng cờ vàng. Không hiểu sao mỗi lần đi dưới lá
cờ vàng ba sọc đỏ, lá cờ Tổ Quốc thiêng liêng và thân thương, lòng tôi lại cảm
thấy bùi ngùi pha lẫn xót xa. Nhìn những lá cờ hiền hòa tung bay trong nắng
gió, tự nhiên giọt nước mắt của tôi chảy xuống má mà tôi không thể ngăn được.
Cái cảm giác của tôi lúc bấy giờ sao mà khó diễn tả quá, nó như có một cái gì
đó uất nghẹn trong lòng. Thương lá cờ bao nhiêu thì lòng lại yêu Tổ Quốc bấy
nhiêu. Người dân Việt giờ này đang rên siết dưới bàn tay cai trị tàn ác của lũ
bạo tàn. Văn Giang, Dương Nội, Cồn Dầu...là minh chứng hùng hồn cho tội
ác của bè lũ Cộng Sản bất nhân đối với người dân Việt hiền hòa
chịu thương chịu khó. Chúng đã dùng lực lợng hùng hậu đến bao vây khu vực
và dùng những hình thức bất nhân tàn bạo để hành xử với người dân
quê tôi.. Chế độ đốn mạt này càng ngày càng trở nên bất nhân, không còn tính
người nữa.