Hồi còn bé, tôi
thường theo ba mạ tôi về thăm quê. Trên những thửa ruộng mà lúa đã
chín ngả màu vàng, ngưởi ta thường làm những hình nộm trên đầu đội
nón lá đã rách, thân hình là những bó rơm và có mặc áo quần như
những người nông dân đang đứng giữa ruộng. Có một điều đặc biệt là
những người nông dân ở quê tôi lại nối tay chân hình nộm bằng rơm này
bằng những sợi đây có gắn liền với những chiếc chong chóng nho nhỏ.
Khi có gió thổi nhẹ làm chong chóng quay khiến cho những sợi dây
chuyển động theo và làm cho tay chân của hình nộm này cũng cử động .
Tôi hỏi mạ tôi đây là cái gì thì bà trả lời đó là người bù nhìn
dùng để đuổi chim phá lúa khi lúa đã chín. Mỗi lần về quê thì tôi
hay đứng mê mẩn nhìn những người bù nhìn bằng rơm giữ lúa này. Ngày
trước, người nông dân làm ra những người bù nhìn chẳng phải tốn kém
gì cả nhưng lại có lợi ích là có thể đuổi chim chóc phá hoại mùa
màng.