Năm 2013, thành
phố Đà nẵng là một thành phố lớn ở miền Trung có người đưa ra ý
kiến là nên hợp thức hóa mại dâm để phát triển du lịch tại đây.
Người đưa ra ý kiến đó cho rằng Đà Nẵng là một thành phố có phong
cảnh đẹp, hữu tình, gần nhiều nơi danh lam thắng cảnh, gần nhiều nơi
có di tích lịch sử như Huế, Mỹ Sơn, Trà Kiệu... mà nếu cho hợp thức
hóa vấn đề mại dâm thì du khách sẽ đến Đà Nẵng nườm nượm để thăm
thú cảnh quan mà cũng để thưởng thức đệ tam khoái trên cõi đời ô
trọc này. Và nếu như vấn đề này được chấp thuận thì Đà Nẵng sẽ
mau chóng trở nên giàu có, nhà nhà ấm no, hạnh phúc. Ý kiến này đưa
ra thì khắp nơi nổ ra những cuộc tranh luận ỏm tỏi, kẻ bênh người
chống. Vấn đề gây sôi nổi một thời gian rồi cũng chìm vào quên lãng
theo dòng thời gian.
Ngày 23 tháng 8 năm 2015, trên tờ báo Thanh Niên,
tác giả Trần Đình Thư có viết bài báo: “Công nhận mại dâm, hãy có
cái nhìn công bằng”. Theo tác giả bài viết này thì “nghề mại dâm”
là nghề có từ xưa và đa số các nơi đều cấm cả. Tuy nhiên, trong thời
hiện đại, hiện nay trên thế giới đã có hơn 20 quốc gia công nhận và
hợp thức hóa nghề mại dâm. Nghề này cũng là nghề ... lao động mà.
Hãy nghe Trần Đình ( Hoạn ) Thư biện luận: