Cuối năm Ất Mùi
và đầu năm Bính Thân, tôi có làm hai việc mà cả hai việc tôi đều rất
là trân trọng. Việc thứ nhất là cuối năm Ất Mùi, tôi đã đi chùa Bồ
Đề Phật Quốc ở Santa Ana để viếng chùa, viếng bài vị và tro cốt của
ba tôi vì trên hết tôi là một Phật
tử. Việc thứ hai là đầu năm Bính
Thân, tôi đi lễ tại nhà thờ Santa Barbara để đi lễ đầu năm vì tôi là
một tín đồ Công Giáo. Tôi vừa là một Phật tử mà cũng vừa là một
tín đồ Công Giáo và cả hai tôn giáo đều đồng hành trong tôi. Tôi sẽ
lần lượt nói đến từng sự việc như là một tâm sự đầu năm.
Vào năm 1994, tôi
đã gặp một phụ nữ và chúng tôi đã yêu nhau, yêu thắm thiết, yêu mặn
nồng. Nàng là một tín đồ Công Giáo thuần thành, trong khi đó tôi lại
là một người không có tôn giáo nào cả. Khi con người đã có tấm lòng
yêu thương người bạn của mình rất là tha thiết thì dĩ nhiên là muốn
tiến đến hôn nhân. Khi tôi ngỏ lời với nàng, nàng vẫn còn e ngại vì
nàng là một tín đồ ngoan đạo trong khi đó tôi lại là một kẻ lang
bạt kỳ hồ, không có tôn giáo. Nàng nói với tôi trở ngại đó, tôi trả
lời với nàng là tôi sẵn sàng vượt qua. Và kể từ đó tôi đã đi học
đạo để trở thành một tín hữu Kitô Giáo. Tôi đi học đạo với tấm
lòng thành tâm mà người dạy giáo lý cho tôi là Cha Hữu. Ông lớn hơn
tôi độ khoảng vài ba tuổi nên rất thông cảm tôi. Thường thường việc
dạy giáo lý chỉ do Thầy Sáu phụ trách nhưng tôi đặc biệt được Cha
Hữu dạy cũng chỉ vì nàng đã đến gặp riêng Cha, trình bày mọi đều
và Cha đã chấp thuận dạy giáo lý cho tôi hàng đêm. Đây là một vinh
dự đặc biệt mà chỉ riêng mình tôi chỉ có thể có được mà thôi. Ngày
mà tôi được bước chân vào giáo đường nhà thờ để làm lễ rửa tội
lần đầu tiên để trở thành một tín đồ Công Giáo, tôi đã cảm động
nước mắt tuôn trào.