Translate

Thứ Bảy, 9 tháng 2, 2013

Mùa xuân năm ấy.


Trung úy Thành là trung đội trưởng trung đội 2, đại đội 1, tiểu đoàn 7 Thủy Quân Lục Chiến quân lực Việt Nam Cộng Hoà. Chiều hôm ấy là chiều 27 Tết, chỉ còn mấy hôm nữa là năm hết Tết đến. Đang ngồi đọc sách thì Trung úy Thành nhận được lệnh lên bộ chỉ huy tiểu đoàn họp gấp.

Khi anh đến nơi thì mọi người cũng đã đến gần đủ. Hôm nay chủ tọa là đại tá V., tiểu đoàn phó của tiểu đoàn. Mở đầu cuộc họp, giọng của đại tá rất là vui:
_ Báo cùng các anh một tin vui. Chính phủ Việt Nam Cộng Hòa của chúng ta và chính phủ Mặt Trận Giải Phóng Miền Nam vừa ký kết hiệp định ngừng bắn để nhân dân và binh sĩ hai bên nghỉ ngơi để hưởng trọn vẹn cái Tết cổ truyền của dân tộc. Hôm nay tôi sẽ cho một số các anh được nghỉ ngơi về ăn Tết cùng gia đình.
_Còn đại tá thì sao?
_Ồ, không sao. Tôi sẽ ở lại đơn vị ăn Tết cùng anh em còn lại.
Trung úy Thành vừa mới cưới vợ cách đây khoảng nửa năm nên anh được ưu tiên về thăm gia đình. Khỏi nói, không còn gì vui sướng hơn trên đời khi anh về thăm gia đình, thăm người vợ mới cưới vào dịp đầu xuân.
Về đơn vị thu thập hành lý, chào từ giã những người lính dưới quyền mình, trung úy Thành hăm hở lên bộ chỉ huy tiểu đoàn nhận giấy phép về thăm quê. Về đến nhà cũng đã 29 Tết. Anh rón rén bước vào nhà, thấy vợ của mình đang nhóm bếp. Anh cười và nói với vợ:
_ Tết năm nay ngưng bắn nên anh được ưu tiên về thăm gia đình và ăn Tết cùng với em đây.
Chi, vợ của trung úy Thành cười mà nước mắt ứa ra:
_Vậy là mình được hưởng cái Tết đầu tiên bên nhau, phải không anh?
_Dĩ nhiên rồi, em yêu. Trung úy Thành trả lời vợ, mắt ánh lên niềm vui.
Chiều hôm đó, hai vợ chồng anh đi chợ Tết.  Chợ Tết Vườn Hoa Dziên Hồng và chợ Hàn người người đi sắm Tết tấp nập, nhất là Tết năm nay ngưng bắn nên số lượng sĩ quan, hạ sĩ quan, binh lính quân lực Việt Nam Cộng Hòa về ăn Tết khá nhiều, do đó chợ Tết rất là đông vui. Hai vợ chồng mua sắm quà Tết biếu gia đình hai bên và sắm sửa cho tổ ấm riêng của họ thêm ấm cúng trong những ngày xuân.
Tối hôm giao thừa, hai vợ chồng sau khi cúng giao thừa xong, mở TV lên, anh không tin vào tai và mắt của mình:
_Tin khẩn cấp. Lợi dụng tình hình ngưng bắn, sĩ quan và binh lính Việt Nam Cộng Hòa về sum họp cùng gia đình, địch quân đã tráo trở bất ngờ tổng tấn công khắp lãnh thổ Việt Nam Cộng Hòa. Tình hình rất là khẩn cấp và nguy kịch. Tất cả các sĩ quan, hạ sĩ quan và binh lính quân lực Việt Nam Cộng Hòa đã trở về quê ăn Tết hãy trình diện gấp để chúng ta phản công, tái chiếm một phần lãnh thổ đã bị mất vào tay địch.
Trung úy Thành đứng lên cầm tay vợ và nói:
_ Em yêu! Những tưởng vợ chồng mình có thể vui vẻ hưởng cái Tết trọn vẹn bên nhau, nhưng tình hình này anh phải ra đơn vị gấp để cùng chiến đấu với bạn bè, chiến hữu. Đừng buồn anh nghe em.
Chi trả lời chồng:
_ Khi em chấp nhận làm vợ lính em cũng đã chấp nhận những tình huống như thế này rồi anh à. Anh hãy yên tâm ra tiền tuyến cùng đồng đội.
Trung úy Thành hôn lên trán vợ:
_Anh cám ơn em nhiều lắm.
Và trung úy đã mang ba lô lên đường ra đơn vị.
Hôm ấy là mồng một Tết năm Mậu Thân 1968.

Phi Vũ
02/08/13

1 nhận xét:

Nặc danh nói...

Trong lịch sử không có cuộc chiến nào bắt đầu từ giờ khắc thiêng liêng đêm giao thừa của một dân tộc trừ Mậu Thân. Xưa kia vua Quang Trung đánh quân nhà Thanh đang xâm lược nước ta cũng chờ qua " 3 ngày Tết".
Lịch sử sẽ ghi nhớ mãi và chờ ngày phán xét hành động KHÔNG TRỪ MỘT THỦ ĐOẠN NÀO.