Translate

Thứ Năm, 24 tháng 5, 2012

Cuộc tranh giành quyền lực tại Trung Quốc

Theo DanchimViet Online
Nguyễn Bảo Tư – Tổng hợp

Trong khi đang tranh giành chủ quyền ở Biển Đông với các nước láng giềng, giới chop bu nhà nước Trung Hoa Cộng Sản (Trung Cộng) còn triệt hạ lẫn nhau để tranh giành quyền lãnh đạo tối cao. Bài viết này tổng hợp các diễn tiến đã và đang xảy ra của cuộc đấu đá trong nội bộ Đảng Trung Cộng. Các thông tin trong bài được trích dẫn từ nhiều bài khác nhau của báo The Epoch Times (Đại Kỷ Nguyên Thời Báo- vietdaikynguyen.com) và xắp xếp lại theo trình tự thời gian của các sự kiện.


Khi Vương Lập Quân (Wang Lijun) – cảnh sát trưởng thành phố Trùng Khánh chạy trốn tới Lãnh sự quán Mỹ tại Thành Đô [Chengdu - DCVOnline] vào hôm 06/02/2012, và Bạc Hy Lai (Bo Xilai) – Bí thư thành ủy Trùng Khánh [Chongqing - DCVOnline] truy đuổi Vương Lập Quân bằng 70 xe cảnh sát và xe bọc thép, thì những dấu hiệu đầu tiên của cuộc đấu đá giành quyền lực xảy ra trong những cấp cao nhất của Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) đã bị phơi bày trước cộng đồng quốc tế.

Kể từ khi đó, thế giới đã thoáng nhìn thấy cái cách mà giới lãnh đạo ĐCSTQ hoạt động đằng sau hậu trường. Thế giới đã có cơ hội hiểu được cơ quan khổng lồ đầy quyền lực này của ĐCSTQ – gọi là Ủy ban Chính trị và Pháp luật (PLAC) – đã vi phạm chính những luật pháp mà nó lẽ ra phải bảo vệ, như thế nào.

Cùng lúc đó, trong cuộc đấu đá nội bộ đằng sau hậu trường Trung Nam Hải [Zhongnanhai - DCVOline], những lãnh đạo cao cấp nhất của ĐCSTQ đã tập trung chú ý vào mảng đen tối nhất trong lịch sử Trung Quốc ngày nay: Đó là cuộc đàn áp Pháp Luân Công, còn gọi là Pháp Luân Đại Pháp [Falun Dafa - DCVOnline] . Cuộc đàn áp này hiện nay được cho là vấn đề cốt lõi đằng sau những cuộc đấu tranh đang diễn ra trong nội bộ cấp cao của ĐCSTQ.

Sau khi cựu chủ tịch ĐCSTQ Giang Trạch Dân (Jiang Zemin) phát động cuộc đàn áp Pháp Luân Công vào ngày 20/07/1999, ông ta đã nhận ra rằng chiến dịch đàn áp của mình khó có thể duy trì. Cuộc đàn áp đó là quá phi lý, gây phản cảm cho đông đảo nhân dân Trung Quốc. Nhưng thay vì quay đầu lại, Giang đã chọn cách gia tăng đàn áp thêm nữa bằng cách trao ngày càng nhiều quyền lực hơn cho PLAC.

Khi Giang Trạch Dân trao quyền PLAC cho Chu Vĩnh Khang (Zhou Yongkang - một trong 9 thành viên của Ủy ban Thường vụ Bộ Chính trị - ở trên cùng của bậc thang chính trị của Trung Quốc), thì Chu đã sử dụng Cảnh sát Vũ trang tới 15 lần một năm, và phạm vi hoạt động của cảnh sát vũ trang càng ngày càng gia tăng. Từ việc chiếm, phá dỡ nhà dân cho đến việc kiểm soát an ninh trong những buổi hội nghị, cảnh sát vũ trang đều được sử dụng rất thường xuyên. Khi quyền lực của PLAC tăng lên, thì nó đã tự chứng tỏ rằng nó có thể hoàn toàn bất chấp pháp luật.

Giang Trạch Dân sợ rằng những tội ác của ông ta trong việc đàn áp bức hại Pháp Luân Đại Pháp một ngày kia sẽ bị trừng phạt, cho nên ông ta chỉ tin tưởng những ai đồng lõa tội ác ấy với ông ta. Ông ta biết rằng các quan chức cùng nhúng tay đàn áp chung với ông ta không bao giờ có thể phản lại ông ta.

Gần đây, trang mạng WikiLeaks đã công bố một bức điện ngoại giao của Mỹ, trong đó nói thời Bạc Hy Lai còn đảm nhiệm chức Bộ trưởng Thương mại, ông ta vì “bức hại Pháp Luân Công” mà bị rất nhiều quốc gia nước ngoài khởi tố. Ngoài ra, do Thủ tướng Ôn Gia Bảo (Wen Jiabao) cực lực phản đối họ Bạc nhăm nhe chức Phó Thủ tướng, Bạc Hy Lai đã bị giáng xuống chức Bí thư Thành ủy Trùng Khánh, và điều này đã đẩy Bạc ra khỏi con đường trở thành người kế nhiệm. Hơn nữa, Hồ Cẩm Đào (Hu Jintao) thích người đồng đội là Lý Khắc Cường (Li Keqiang) lên nắm quyền hơn. Vì vậy Giang Trạch Dân đã ở vào thế khó từ trước Đại hội lần thứ 17 của ĐCSTQ.

Nhưng thay vì bước xuống lặng lẽ tới Trùng Khánh, Bạc Hy Lai đã tìm cách để phục hồi lại sự nghiệp chính trị của ông với các chiến dịch huy động công chúng. Tự tạo cho mình bộ mặt kiểu mẫu một Mao Trạch Đông, Bạc tổ chức ca hát hàng loạt các bài hát cách mạng và tiến hành một chiến dịch đôi khi tàn bạo đối với cá nhân bị cáo buộc là “mafia.” Các chiến dịch này là một cách để loại trừ kẻ thù chính trị và trưng thu tài sản của họ.

Vào hôm 15/4/2012, thời báo Đại Kỷ Nguyên đã xuất bản một tin tức đặc biệt từ một người trong nội bộ cấp cao ĐCSTQ, đã tiết lộ thông tin gây sốc đằng sau sự kế nhiệm của Tập Cận Bình (Xi Jinping). Nguồn tin cho biết rằng điều mà đang diễn ra bên trong nội bộ ĐCSTQ hiện nay không chỉ là cuộc đấu tranh quyền lực lẫn nhau trong ĐCSTQ, mà còn về một sự thật quan trọng bị che đậy, vốn có liên quan chặt chẽ tới mỗi người dân Trung Quốc.

Bản tin này của thời báo ĐKN cho biết rằng cuộc đấu tranh giành quyền lực căng thẳng trong ĐCSTQ thực sự là xoay quanh Tập Cận Bình. Trong thực tế Giang Trạch Dân đã bí mật chọn Bạc Hy Lai làm lãnh đạo kế tiếp của ĐCSTQ vào Đại hội lần thứ 18 chứ không phải Tập Cận Bình. Nhưng do nhiều nhân tố khác nhau bên trong ĐCSTQ, Giang Trạch Dân đã bị buộc phải chọn Tập Cận Bình làm người kế nhiệm.

Theo bản tin này, tiêu điểm của cuộc đấu đá quyền lực hiện nay giữa phe Giang Trạch Dân và phe Hồ Cẩm Đào, cũng giống như tiêu điểm của những cuộc đấu đã quyền lực trong các kỳ Đại hội ĐCSTQ lần thứ 16, 17, tất cả là để che đậy cuộc đàn áp Pháp Luân Công đã kéo dài suốt 13 năm qua và tội diệt chủng. Người bình luận thời sự Lam Thuật (Lan Shu) đã chỉ ra rằng: Phe cánh Giang Trạch Dân đã tiết lộ “thông tin” này với Bạc Hy Lai từ lâu, để tìm kiếm một lối thoát.
Lam Thuật:
“Theo các bản tin, Giang Trạch Dân đã nói chuyện với Bạc Hy Lai trong những dịp riêng tư về điều này, và rằng để tiếp tục thăng tiến trong sự nghiệp chính trị thì Bạc Hy Lai phải có một vị trí rõ ràng về vấn đề đàn áp Pháp Luân Công. Vì vậy Bạc đã dốc toàn lực để đàn áp Pháp Luân Công. Do đó phe cánh Giang đã cân nhắc sử dụng Bạc Hy Lai để trao quyền lực.”
Ông Văn Chiêu (Wen Zhao), một người bình luận thời sự khác, nói:
“Phe Giang Trạch Dân và ĐCSTQ đã lợi dụng bộ máy nhà nước để tiến hành cuộc đàn áp chống Pháp Luân Công trong nhiều năm qua. Nhưng thay vì tiêu diệt được Pháp Luân Công, thì họ giờ đây đã mắc kẹt vào tình cảnh này.”
Giang Trạch Dân rất lo lắng. Nếu người kế nhiệm mà ông ta đã chọn bị thay đổi thì cuộc đàn áp này không thể tiếp tục được. Đặc biệt là nếu người đó là người thuộc phe nhóm đối lập với ông ta, là người mà ông ta không quen thuộc hoặc là không thể kiểm soát được. Khi đó thì ông ta sẽ bị trừng phạt, điều mà ông ta hết sức lo sợ.”

WikiLeaks còn tiết lộ gần đây rằng một số lãnh đạo ĐCSTQ về hưu cũng thích Tập Cận Bình, người vốn rất thận trọng trong những việc làm của mình. Vì thế Tập Cận Bình đã được đột ngột đẩy lên trong Đại hội ĐCSTQ lần thứ 17.
Văn Chiêu nói “Tập Cận Bình không trực tiếp dính líu vào những tội ác chống lại nhân quyền. Vì vậy Giang Trạch Dân không yên tâm.”

Ông Thạch Tàng Sơn (Shi Zangsan), chuyên gia vấn đề Trung Quốc tại Washington, D.C. cho rằng, trong cuộc đấu đá nội bộ kịch liệt hiện nay của ĐCSTQ, phe Hồ Cẩm Đào – Ôn Gia Bảo muốn lấy danh nghĩa chống hủ bại, đấu tranh đường lối để đánh vỡ phe phái Giang Trạch Dân. Nhằm huy động lực lượng chính trị và đạo đức, họ đã đưa ra ánh sáng một loạt chân tướng đằng sau các tội ác như mổ cướp nội tạng để dân chúng Trung Quốc nhìn thấy Chu Vĩnh Khang, Giang Trạch Dân bao năm qua đã phạm phải tội ác khiến người dân phẫn nộ như thế nào. Ông cho rằng, dân chúng Trung Quốc nhất định sẽ yêu cầu trừng trị những kẻ phạm tội trong hệ thống chính trị-tư pháp.

Vận rủi may của Bạc Hy Lai bắt đầu lộ rõ khi người phụ tá của ông là Vương Lập Quân, vào ngày 6/02/2012, bí mật đến Lãnh sự quán Mỹ tại Thành Đô, một thành phố chỉ cách vài giờ từ Trùng Khánh, và tìm cách để đào thoát. Người ta nghĩ rằng các cơ quan trung ương điều tra Vương là một cách để bắt giữ Bạc. Báo cáo tiếp theo và tin đồn nói rằng Vương đã tiết lộ bí mật về Bạc, bao gồm cả một âm mưu đảo chính phức tạp được bung ra trong năm 2013, với sự giúp đỡ của những người trung kiên với Giang Trạch Dân.

Đương kim lãnh đạo Hồ Cẩm Đào có vẻ như nắm tay trên so với phe đối lập. Phe đối lập gồm có Chu Vĩnh Khang, Bạc Hy Lai, và cựu lãnh đạo Giang Trạch Dân (người có tin đồn là đã thành ‘người thực vật’). Được biết, phe của Hồ Cẩm Đào nổi lên là nhờ đàn áp Tây Tạng [Tibet - DCVONline] và Nội Mông [Inner Mongolia - DCVOnline], phe của Chu Vĩnh Khang do Giang Trạch Dân cầm đầu nổi lên là nhờ đàn áp Pháp Luân Công và mổ cắp nội tạng.

Cuộc đấu đá nội bộ hiện nay đã buộc Hồ Cẩm Đào và Ôn Gia Bảo đứng trước một lựa chọn. Hoặc là họ chiếm ưu thế trước phe cánh Chu Vĩnh Khang, hoặc là họ sẽ mất hết quyền lực và có thể mất mạng

Ngày 24/03/2012, trong hội nghị cấp cao ĐCSTQ, ông Ôn Gia Bảo không chỉ nhiều lần đề xuất “bình phản Lục Tứ” (cuộc thảm sát Thiên An Môn ngày 4/6/1989), mà còn đề xuất sửa lại án sai cho Hồ Diệu Bang (Hu Yaobang) và Triệu Tử Dương (Zhao Ziyang) - các cựu lãnh đạo ĐCSTQ. Ông còn động chạm tới khu vực “nhạy cảm” nhất của ĐCSTQ, đó là đề xuất “giải oan cho Pháp Luân Công”.

Theo tin tức, các đề nghị này của ông Ôn Gia Bảo đã bị phe bảo thủ trong ĐCSTQ ngăn cản. Người phản đối giải quyết oan sai cho Pháp Luân Công là Chu Vĩnh Khang, nhân vật đại biểu phe phái của Giang Trạch Dân. Hồ Cẩm Đào không đưa ra ý kiến nào.

Có nguồn tin nói rằng những người phản đối “bình phản” Hồ Diệu Bang là khá ít, còn phản đối bình phản Triệu Tử Dương lại khá nhiều. Bình phản Triệu Tử Dương, tất nhiên cũng phải sửa lại án oan cho cuộc thảm sát Thiên An Môn. Bình phản Hồ Diệu Bang, sở dĩ số người phản đối khá ít, là vì những nguyên lão cấp cao ĐCSTQ phản đối Hồ Diệu Bang đều đã qua đời rồi. Tuy nhiên, rất nhiều đại nhân vật phản đối sửa án oan cho Triệu Tử Dương thì vẫn còn sống, như Lý Bằng và Giang Trạch Dân, v.v.

Theo nguồn tin, trong hội nghị nội bộ tại Trung Nam Hải, ông Ôn Gia Bảo nói: “Không cần thuốc mê, mổ lấy nội tạng sống, còn đem bán lấy tiền, đây là việc làm của con người ư? Sự tình loại này xảy ra đã nhiều năm rồi, chúng ta sắp về hưu rồi, vẫn còn chưa giải quyết…” và “Hiện tại lòi ra sự kiện Vương Lập Quân, cả thế giới đều biết hết rồi, cần xử lý sao đây?”

Vậy Vương Lập Quân đã hé lộ điều gì mà khiến cho ĐCSTQ phải lúng túng?
Vương Lập Quân đã vạch trần ra rằng Bạc Hy Lai đã ép buộc đội của ông ta làm rất nhiều “những việc không thể tưởng tượng nổi”. Lam Thuật phân tích rằng: dựa trên lời khai và nhiều tài liệu về việc mổ cắp nội tạng, thì điều mà Vương nói là “những việc không thể tưởng tượng nổi” ấy không chỉ là những cuộc đấu đá tranh giành quyền lực và nạn tham nhũng.

Bạc Hy Lai là Thống đốc tỉnh Liêu Ninh [Liaoning - DCVOnline] từ 2000-2004. Việc áp bức thu hoạch nội tạng từ các học viên Pháp Luân Công đã được phát hiện lần đầu tiên vào năm 2006 tại Liêu Ninh, tỉnh thành đã được gọi là “tâm chấn” [epicenter - DCVOnline] của mổ cắp nội tạng ở Trung Quốc.


(Từ trái sang, từ trên xuống): Hồ Cẩm Đào, Ôn Gia Bảo, Tập Cận Bình, Vương Lập Quân, Giang Trạch Dân, Chu Vĩnh Khang, Bạc Hy Lai
Nguồn ảnh: Onthenet
Hồi năm 2006, 3 năm sau khi trở thành Giám đốc Sở Công an Thành phố Trùng Khánh, tỉnh Liêu Ninh, Vương Lập Quân đã được trao một giải thưởng – nhưng không phải là vì phòng chống tội phạm. Vương đã thực hiện một nghiên cứu tiên phong về cách tốt nhất để cấy ghép nội tạng lấy từ các tù nhân – những người có thể là vẫn còn sống khi các nội tạng của họ bị lấy đi – và đã mài dũa các kỹ thuật của mình trong hàng ngàn cuộc thử nghiệm thật.

Năm 2006, luật sư cố vấn của tổ chức B'nai Brith Canada, ông David Matas, nói. “Trước kia Trung Quốc thường hay xử bắn, rồi họ chuyển từ bắn chết sang tiêm thuốc. Trên thực tế, họ không giết chết bằng cách tiêm thuốc, mà họ làm cho tê liệt bằng cách tiêm thuốc, và lấy các nội tạng ra trong khi cơ thể vẫn còn sống.” [Xem thêm chi tiết “An Independent Investigation Into Allegations of Organ Harvesting of Falun Gong Practitioners in China của David Matas, Esq. and Hon. David Kilgour, Esq. - DCVOnline]

Khi một nội tạng được lấy từ một cơ thể vẫn còn sống thì nó tươi hơn và tỷ lệ đối kháng lại cơ quan nội tạng là thấp hơn. “Có thể lấy tạng ngay sau khi nạn nhân bị chết não, nhưng phức tạp hơn nhiều,” ông Matas nói. “Sự xuống cấp (suy thoái) của tạng là rõ thấy hơn một khi họ bị chết não, nhưng nếu giữ cho cơ thể vấn sống thông qua các loại thuốc thì có thể cấy ghép các nội tạng trong một khoảng thời gian lâu hơn.”

Vương Lập Quân đã ở trong Lãnh sự quán Mỹ gần 30 tiếng đồng hồ. Cuộc đối thoại của Vương với các viên chức lãnh sự quán Mỹ ở Thành Đô có thể làm sáng tỏ các chi tiết như chức năng của các loại thuốc mà ông ta đã dùng trong các ca phẫu thuật cấy ghép ở tỉnh Liêu Ninh. Việc Vương đến lãnh sự quán Mỹ đã đem lại cơ hội tốt nhất từ trước đến nay để có xác nhận từ một quan chức Trung Cộng về việc cưỡng bức mổ lấy nội tạng đang tiếp diễn ở Trung Hoa Lục Địa.

Ngoài ra theo Vương, doanh nhân Heywood, người có nhiều năm sống tại Trung Quốc và là một người bạn của gia đình Bạc Hy Lai, đã bị nhốt trong phòng khách sạn ở Trùng Khánh và bị ép uống một chất độc. Sau đó sau khi bị Vương điều tra, bà Cốc Khai Lai (Gu Kailai, vợ ông Bạc Hy Lai), được cho là đã nhận tội. “Bà Cốc nói ‘Tôi đã làm điều đó’ 3 lần với ông Vương”. Một nguồn tin ngoại giao biết về bản giải trình của Vương, cho hay. “Đó là một cảnh tượng đáng sợ. Heywood đã đổ cyanide đi và họ lại đưa cho ông ấy nhiều hơn”.

Sau cái chết của doanh nhân Heywood và vụ việc cựu Giám đốc Cơ quan Công an Trùng Khánh Vương Lập Quân trốn vào Đại sứ quán Mỹ, Ủy ban Trung ương Đảng Cộng sản Trung Quốc đã quyết định loại trừ Bạc Hy Lai ra khỏi Bộ Chính trị và Ủy ban Trung ương Đảng vì ông này bị nghi có liên quan đến những hành vi vi phạm kỷ luật đảng nghiêm trọng.

Có thể nói nguyên nhân ngã ngựa của Bạc Hy Lai không phải chỉ vì tham nhũng, và cũng không phải vì chuyện để cho vợ giết người (Nei Heywood). Đó chỉ là những lý do phụ. Lý do chính là những mâu thuẫn trong nội bộ thành phần lãnh đạo của đảng Cộng sản Trung Quốc.
Báo The New York Times tiết lộ, theo nhiều nguồn tin đáng tin cậy ở Trung Quốc, lâu nay Bạc Hy Lai và Vương Lập Quân có thói quen nghe lén tin tức của mọi người trong địa phương, đặc biệt những người họ thấy có thể gây nguy hiểm cho họ, từ các luật sư đến các nhà đấu tranh cho dân chủ, từ những doanh nhân đến các cán bộ không cùng phe cánh, v.v. Tất cả đều bị theo dõi chặt chẽ. Biện pháp theo dõi phổ biến nhất là nghe lén điện thoại.

Người ta kể nhiều người có chút máu mặt ở Trùng Khánh không bao giờ dám dùng điện thoại nhà hay điện thoại văn phòng để nói chuyện với nhau. Với những vấn đề tương đối “nhạy cảm” chút xíu, người ta đều dung các thẻ điện thoại dưới tên người khác, những người hoàn toàn vô danh. Ngay cả như vậy, nói chuyện với nhau, cũng không ai dám nhắc đến tên của Bạc Hy Lai hay Vương Lập Quân. Nhắc, chỉ nhắc đến tên thôi, cũng có thể gây chú ý ngay tức khắc.

Có điều là, cái tội của Bạc Hy Lai và Vương Lập Quân là đã vượt quá giới hạn mà đảng Cộng sản cho phép: Họ nghe lén (và thu băng) cả điện thoại của giới lãnh đạo cao cấp thuộc chính quyền trung ương, trong đó có cả Hồ Cẩm Đào, chủ tịch Đảng và chủ tịch nhà nước. Chính các nhân viên an ninh kỹ thuật của Hồ Cẩm Đào đã phát hiện ra vụ thu băng và nghe lén này. Nhiều nhà bình luận chính trị cho đó mới là nguyên nhân thực sự dẫn đến sự sụp đổ con đường danh vọng ngỡ như đang thênh thang rộng mở của viên bí thư thành ủy Trùng Khánh. Sự việc không dừng lại ở đây.

Ngày10/4/2012, bà Cốc Khai Lai (Gu Kailai) đã bị bắt– cùng ngày với ngày chồng bà Bạc Hy Lai bị sa thải khỏi chức bí thư đảng ủy Trùng Khánh. Bà Cốc có nhiều khả năng bị kết tội sát nhân công dân Anh và là người bạn của gia đình, ông Neil Heywood.

Theo nguồn tin online Boxun (Bác Tấn Tân Văn - boxun.com) vào thứ năm 16/4/2012, nói rằng Cốc Khai Lai đã tiết lộ một kế hoạch đảo chính chống lại lãnh đạo mới nổi Tập Cận Bình. Bà Cốc có vẻ như nói Chu là ông trùm đứng sau vụ đảo chính, gọi Chu là “trứng thối” của ủy ban trung ương bộ chính trị của đảng cộng sản Trung Quốc. Theo nhà phân tích chính trị He Anquan cho rằng có nhiều khả năng chính Cốc Khai Lai đã đưa ngược bằng chứng chống lại Chu Vĩnh Khang vì đó là điểm chung giữa các quan chức trong đảng để tự cứu lấy mình.

He Anquan nói: “Do đó khi mà họ đang bị bất lợi chính trị, họ sẽ cố gắng bằng mọi cách để cứu mạng họ. Họ làm việc này thông qua ‘tự phê bình’ và phơi bày kẻ khác để trao đổi lấy khoan hồng. Trong cái hệ thống này, người ta nằm xuống và cán qua nhau, giống cũ như những que củi bỏ xó, căn bản là không còn đạo đức và tự trọng gì cả. Không có gì mà họ sẽ không làm.”

Các nhà phân tích tin rằng bệ đỡ cho Chu Vĩnh Khang đã bị lấy đi. Theo một chuyên mục về câu chuyện ngày Chủ nhật của tờ Financial Times tiếng Anh tại Bắc Kinh, quyền điều hành bộ máy an ninh công cộng khổng lồ của chế độ đã bị đoạt lấy khỏi tay Chu Vĩnh Khang và được giao lại cho Mạnh Kiến Trụ (Meng Jianzhu), nguyên là Bộ trưởng An ninh Công cộng.

Báo Đại Kỷ Nguyên đưa tin rằng Hồ Cẩm Đào đã khẳng định trong một cuộc họp rằng cần phải điều tra Chu Vĩnh Khang và cuộc điều tra phải tiến hành “công bằng” nhưng “kín”. Cách xử lý họ Chu như thế này được biết đến với tên gọi “từ từ luộc ếch”!

Nỗ lực đào ngũ của Vương Lập Quân là một đảm bảo chắc chắn cho sự sụp đổ của Bạc Hy Lai và kẻ bảo vệ cho Bạc là Chu Vĩnh Khang. Vương được cho là đã tiết lộ kế hoạch đảo chính của Bạc và Chu để hạ bệ lãnh đạo kế nhiệm của Trung Quốc là Tập Cận Bình. Kế hoạch của Giang Trạch Dân và Tăng Khánh Hồng (Zeng Qinghong) đang được Bạc và Chu tiến hành trôi chảy. Nhưng sự kiện Vương Lập Quân chạy sang Lãnh sự quán Mỹ đã phơi bày âm mưu đó ra, và toàn bộ kế hoạch đã sụp đổ.

Sau vụ Vương Lập Quân chạy vào Lãnh sự quán Mỹ tại Thành Đô thì cuối tháng Tư/2012 xảy ra vụ luật sư mù Trần Quang Thành (Chen Guangcheng) vượt tù, chạy đến Đại sứ quán Mỹ tại Bắc Kinh. Tuy nhiên, Ngày 2/5/2012 ông Trần đã bị đe dọa rằng nếu không rời khỏi Đại sứ quán, vợ và các con ông sẽ bị đưa đến tỉnh Sơn Đông [Shandong - DCVOnline], nơi mà họ chắc chắn sẽ bị ngược đãi. Việc cưỡng chế đặt Hoa kỳ trong một vị thế khó xử, sẽ bị cáo buộc là phản bội ông Trần. Theo các nhà phân tích, những đe dọa nhằm vào luật sư mù Trần Quang Thành có thể là do Giám đốc An ninh Chu Vĩnh Khang tạo ra với toan tính gây khó khăn cho các cuộc đàm phán giữa Hoa Kỳ và Trung Quốc.

AFP dẫn nguồn Tân Cương nhật báo cho biết: Vương Lập Quân, sẽ bị đưa ra xét xử với tội danh phản quốc. Phiên tòa dự trù mở ra vào tháng Sáu tới đây. Còn Chu Vĩnh Khang sẽ là đại biểu của khu tự trị Tân Cương đi dự đại hội Đảng sắp tới, cho dù đã bị 16 cán bộ lão thành ĐCSTQ đề nghị cách chức trong một lá thư ngỏ.

Nhìn về Việt Nam

Cuộc đấu đá tranh giành quyền lực trong nội bộ Đảng Cộng Sản Trung Quốc sẽ ảnh hưởng như thế nào đến Việt Nam?

Trung Cộng đang ở trong một tình thế cực kỳ chênh vênh với nhiều khủng hoảng: kinh tế suy thoái, sự bất mãn ngày càng gia tăng của người dân mọi tầng lớp, sự đấu tranh đòi tự trị của Tân Cương [Xinjiang - DCVOnline], Nội Mông, Tây Tạng, và bây giờ là sự đấu đá quyết liệt giữa các phe phái trong nội bộ Đảng. Có ý kiến cho rằng để hướng sự chú ý của người dân Hoa Lục ra khỏi những bất ổn bên trong, nhà cầm quyền Bắc Kinh sẽ gia tăng áp lực trên Biển Đông. Đó là cách thổi phồng lòng tự tôn dân tộc trong chiêu bài “đoàn kết nhất trí” chống giặc ngoại xâm.

Mưu đồ này làm liên tưởng tới Hiệp định sơ bộ Pháp-Việt. Sau ngày 2/9/1945. Việt Nam trở thành quốc gia độc lập thật sự, mà kẻ thù chính là thực dân Pháp còn ở xa. Với Hiệp ước sơ bộ ngày 6/3/1946 Hồ Chí Minh đã mời quân Pháp vào chiếm đóng Hà Nội và nhiều tỉnh miền Bắc. Những người chống Pháp thuộc các đảng phái khác vì nóng lòng vì độc lập tự do nên đã “đoàn kết trong mặt trận Việt Minh”, để rồi tất cả chịu chung số phận oan nghiệt. Ngày nay, trước sự đòi hỏi tham lam của Trung Cộng về đường “lưỡi bò”, nhà cầm quyền Hà Nội cũng nêu chiêu bài “đoàn kết nhất trí”, nhưng sự thực họ vẫn bắt giam những ai công khai lên tiếng chống Trung Cộng xâm lược.
Điều này cho thấy không thể tin vào những gì cộng sản nói dù đó là Việt Cộng hay Trung Cộng.

Trong tình hình khủng hoảng trầm trọng như hiện nay, cả Đảng CS Việt Nam lẫn Đảng CS Trung Quốc đều đang dương cao chiêu bài “đổi mới”, nhưng thay vì đổi mới bằng cách trả lại những quyền căn bản cho người dân thì chỉ tìm cách quy chụp tội lỗi cho một phe và tìm cách trừ khử phe đó, rồi rêu rao là mình đã ra tay “trừ gian diệt bạo”. Người dân hai nước, Trung Hoa và Việt Nam, cần tỉnh táo để không mắc bẫy thêm một lần nữa. Cuộc đấu tranh ngày nay phải là đấu tranh đòi lại các quyền tự do: tự do báo chí, tự do lập hội, tự do tín ngưỡng,… để tiến tới giải thể hoàn toàn chế độc tài Cộng Sản.

Xem thêm Insider's Shocking Information On Xi's Succession

© DCVOnline

Không có nhận xét nào: