Hôm nay, đọc trên báo Tuần Việt Nam, có bài
viết "Túi tiền và túi văn hóa", thấy
đề tài cũng khá lý thú, tôi muốn tóm tắt bài
viết đồng thời góp thêm một đôi
điều về vấn đề này.
Trong xã hội bây giờ, người có "túi
tiền" kha khá cũng khá nhiều. Đồng tiền
mà họ kiếm được cũng có thể do
nhiều nguồn khác nhau. Một số người
đồng tiền họ có là nhờ chắt chiu, cố
gắng làm việc, tích lũy tiền đẻ ra
tiền.
Một số khác kiếm được tiền là
do tài giỏi, có kiến thức, biết vận dụng
những kiến thức đó vào công việc để làm
giàu cho bản thân gia đình cũng như là đóng góp cho
xã hội.
Một số nữa làm giàu là nhờ mánh mung, làm
ăn phi pháp, do đó đồng tiền mà họ kiếm
được không phải bằng sự tài giỏi,
bằng mồ hôi nước mắt của chính họ.
Đồng tiền này chẳng qua cũng chỉ là
đồng tiền phi nghĩa.
Một số nữa làm giàu là vì họ là quan chức
nhà nước, tham nhũng, ăn cắp của công, móc
ngoặc. Có những người làm chủ tịch, bí
thư đảng, nếu xét về tiền lương
thât sự thì không là bao nhiêu , nhưng họ lại ở
trong những ngôi biệt thự mà với đồng
lương thật sự, họ phải làm việc
trong... mấy trăm năm mới có thể tạo ra
được. Đồng tiền này cũng thuộc
loại đồng tiền phi nghĩa.
Sau đây, chúng ta bàn một chút về "túi văn
hóa". Hồi còn đi học, trong một bài luận
văn mẫu, giáo sư Phạm Thế Ngũ có viết:
"Văn hóa là những gì con người tích lũy
được sau khi rời ghế nhà trường mà
họ quên hết cả ". Điều này có vẻ
trừu tượng. Có những người có học
vị, có bằng cấp hẳn hoi, nhưng chưa
chắc họ đã là người có văn hóa. Họ
thiếu văn hóa trong vấn đề đối nhân
xử thế, trong giao tiếp với mọi người
từ nơi làm việc cho đến ngoài xã hội. Nhìn
bề ngoài họ ăn mặc chỉnh tề ra dáng
một người đạo mạo, nhưng bên trong
rỗng tuếch, cung cách sống thiếu văn hóa.
Và tổng hợp lại, trong xã hội có thể chia
ra làm bốn nhóm người: người có túi tiền và
có túi văn hóa, người không có túi tiền nhưng có túi
văn hóa, người có túi tiền nhưng không có túi
văn hóa và người vừa không có túi tiền lẫn
không có túi văn hóa.
Người có túi tiền và túi văn hóa: Đây là
những người có bản lãnh, có tài năng thật
sự,có nhân cách đáng kính nể. Đồng tiền
họ làm ra là do chính tài năng thật sự của
họ. Những người này lại là những
người nhân từ, có đạo đức, có lòng
thương ngượi Tiêu biểu nhất cho nhóm
người này là tỷ phú Bill Gate của Hoa Kỳ. Gia
sản của ông kếch xù và ông hàng năm đều có
trích tiền ra từ tài sản của mình để làm
việc thiện cũng như giúp đỡ cho những
quỹ về giáo dục. Ông là người mà cả
thế giới đều ngưỡng mộ và tôn sùng.
Người không có túi tiền nhưng có túi văn
hóa: Họ là những nhà giáo có kiến thức, có
lương tâm chức nghiệp, những nhà mô phạm
đầy tài năng cung cấp kiến thức cho học
sinh, là động lực chính để thúc đẩy xã
hội tiến lên. Vì đồng lương vẫn còn
khiêm tốn nên cuộc sống vẫn còn nhiều khó
khăn. Họ luôn luôn là những người đáng kính
trọng.
Người có túi tiền nhưng không có túi văn
hóa: Hạng người này là những con mọt của xã
hội. Họ có đầy rẫy khắp nơi, từ
những giai tầng xã hội cao, những người
quyền cao chức trọng. Nhìn họ dáng vẻ
đạo mạo, nắm vận mệnh quốc gia, dân
tộc nhưng đầu óc rỗng tuếch. Những suy
nghĩ chính của họ là làm thế nào để có
nhiều tiền bằng cách bòn rút của cải, tài nguyên
quốc gia. Họ ở trong những căn biệt
thự sang trọng, đi những chiếc xe đời
mới đắt tiền. Những hạng sâu mọt này
không sớm thì chầy cũng bị trả giá cho hành vi và
phong cách sống thiếu văn hóa.
Người không có túi tiền và không có túi văn hóa:
Đây là hạng người đau khổ nhất trong xã
hội. Cuộc sống nghèo nàn, vất vả, đầu
tắt mặt tối mà vẫn không có được
tiện nghi tối thiểu của xã hội loài
người. Họ là những người dân tộc
thiểu số ở vùng sâu, vùng xa. Có một dạo báo chí
có những bài phóng sự viết về những em học
sinh muốn đến trường phải bơi qua
những con suối nước chảy cuồn cuộn.
Họ là những gia đình sống tận trong núi thẳm
rừng sâu, đói cơm thiếu mặc, không có chỗ
cư trú đàng hoàng của con người. Họ là
những con người đáng thương.
Cho nên chuyện hai chiếc túi này mãi mãi là một
đề tài hóc búa, một đề tài đáng suy ngẫm
trong một xã hội vẫn còn nhiều nhiễu
nhương...
Phi Vũ
04/03/12
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét