Trước thời điểm 30 tháng 4 năm 1975. rất nhiều thành phần dân chúng ở miền Nam Việt Nam có ý nghĩ và quan điểm hòa hợp hòa giải với Cộng Sản Việt Nam để chấm dứt chiến tranh, hàn gắn những vết thương mưng mủ trên đất mẹ Việt Nam để tiến đến hòa bình lâu dài cho đất nước và cho dân tộc. Những người có ý nghĩ hòa hợp hòa giải với Cộng Sản Việt Nam bao gồm nhiều thành phần kể cả một số người là những trí thức của miền Nam.
Xét về mặt tổng thể, hòa bình và chấm dứt chiến tranh là mơ ước cháy bỏng của toàn dân Việt Nam. Không có ai muốn chiến tranh cứ kéo dài triền miên trên quê hương đã có quá nhiều điêu linh vì khói lửa. Lợi dụng điều này, Cộng Sản Việt Nam đã cho một số tên Cộng Sản nằm vùng dùng chiêu bài “hòa hợp hòa giải” như là một giải pháp để chấm dứt chiến tranh và đem lại hòa bình cho Tổ Quốc. Mà chúng ta còn lạ gì bản chất của bè lũ Cộng Sản Việt Nam. Hòa bình theo quan điểm của Cộng Sản Việt Nam là toàn thể đất nước Việt Nam phải nằm dưới sự cai trị và khống chế của đảng Cộng Sản Việt Nam. Từ thuở năm 1945, phong trào Việt Minh bao gồm nhiều đảng phái làm nên Cách Mạng Tháng Tám của dân tộc nhưng chính tên Hồ Chí Minh đã dần dần tiêu diệt và loại bỏ các đảng phái khác để độc chiếm quyền lãnh đạo đã là một bài học nhớ đời của dân tộc.
Cho nên, việc hòa hợp hòa giải với Cộng Sản là một sai lầm và một điều không bao giờ có thể xảy ra bởi lẽ hòa hợp hòa giải với bè lũ quỷ đỏ này đồng nghĩa với việc đưa đầu cho chúng chặt. Và ngày 30 tháng 4 đen tối của lịch sử dân tộc mãi mãi là bài học quý giá cho những ai đang là người tỵ nạn Cộng Sản Việt Nam ở hải ngoại có tư tưởng hòa hợp hòa giải với Cộng Sản Việt Nam.
Ngày Quốc Hận 30 tháng 4 mãi mãi là bài học cho những người tỵ nạn Cộng Sản Việt Nam ở hải ngoại là không bao giờ hòa hợp hòa giải với bè lũ Cộng Sản Việt Nam.
Phi Vũ
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét