Translate

Thứ Ba, 26 tháng 8, 2014

Thói quen lừa đảo và gian lận, hậu quả nhãn tiền.



Ngân hàng Thế giới (World Bank) vừa ra thông báo cấm cửa Công ty Cổ phần Phát triển Cơ sở Hạ tầng Thăng Long và các công ty con vì biểu hiện lừa đảo.

Thông báo được đăng tải ngày 8/10 nói công ty này đã nộp nhiều văn bản sai sự thật khi đấu thầu ba dự án được tài trợ bởi quỹ Trust Fund của World Bank.

Ba dự án này bao gồm Dự án Nâng cấp Đô thị vùng Đồng bằng Sông Cửu Long, Dự án Giảm nghèo khu vực miền núi phía Bắc giai đoạn Hai, và Dự án Phát triển Bền vững Thành phố Đà nẵng.


Thông báo cho biết lệnh cấm này là điều khoản được “quy định trong Thỏa thuận giải quyết qua Đàm phán, với sự hợp tác từ phía công ty.”

World Bank cũng nói trong thông báo rằng công ty này đã “thừa nhận hành vi lừa đảo”. Hết trích từ BBC tiếng Việt.

Phải công nhận một điều là từ lâu nay, những công ty quốc doanh lẫn tư nhân ở trên đất nước Việt Nam Cộng Sản, lối làm ăn lề mề, dối trá, gian xảo, tham lam tư lợi thậm chí chơi trò ăn cắp đã trở nên một lề thói mà đây là một lề thói xấu không thể chấp nhận thế nhưng đối với người Cộng Sản Việt Nam thì đây là chuyện thường…ở huyện. Thế nhưng khi ra làm việc với quốc tế mà cứ mang nguyên xi cả những lề thói làm ăn này thì…không chết cũng bị thương mà còn mang nhục nữa. Cho nên những công ty ở đất nước Việt Nam Cộng Sản lâu nay   quen làm ăn trong một “ao tù” với thói quen “quậy nước đục” để dễ bề “chôm chỉa” cũng đã trở thành một “thói quen khó chữa”, thế nhưng khi ra làm ăn với quốc tế, tất cả mọi việc đều phải rõ ràng, rạch ròi,minh bạch, mọi công việc đều tính bằng giấy trắng mực đen, không thể nào sử dụng những chiêu phù phép gian lận “móc ruột công trình” như khi chúng cùng làm việc với nhau cá mè một lứa.

Từ lâu nay, chúng ta thấy những vụ làm ăn lừa đảo, làm dối, báo cáo gian, những vụ tham ô nhiều tỉ bạc, nhưng với ô dù bao che cho nhau thì mọi chuyện đâu cũng vào đó, là chuyện “cha chung không ai khóc” Mà có ai khóc mới được chứ khi tham ô, móc ngoặc, ăn cắp…là cả một hệ thống từ trên xuống dưới, cả một dãy nằm ngang từng cấp một. Thằng lớn ăn kiểu thằng lớn, thằng trung ăn kiểu thằng trung, thằng bé ăn kiểu thằng bé, thậm chí cả những thằng cắc ké ở làng, ở xã, ở thôn cũng ăn theo kiểu của chúng nó, chỉ có người dân đen là đưa lưng ra gánh cho cả một tập đoàn hại dân hại nước. Lần này ra làm ăn với World Bank, một ngân hàng thế giới chúng cứ tưởng bở, không dè lại bị “bể mánh” và bị phạt “cấm cửa” không được phép làm ăn bất cứ chuyện gì kể cả những công ty con của chúng. Không biết là chúng có biết nhục nhã và xấu hổ hay là không? Hay là “sợi dây xấu hổ” đã bị “đứt” rồi cho nên chúng vẫn cứ trơ trơ?




Phi Vũ
Ngày 17 tháng 10 năm 2013.

Không có nhận xét nào: