Translate

Chủ Nhật, 18 tháng 12, 2011

Hoàng Sa - Trường Sa là của Việt Nam

Theo Dân Làm Báo
Đại Nghĩa (danlambao)Trong thời gian gần đây tình hình biển Đông dậy sóng, nóng lên với cái tình “hữu nghị” mà không “hữu hảo” của anh “Người Tàu xấu xí” luôn tìm cách lấn áp và thôn tính người đồng chí bé nhỏ phương Nam. Với mưu đồ thâm độc ngoài thì gậm nhấm từ biển, đảo, đất liền, rừng, núi…trong thì tung tình báo gián điệp đặc công thâm nhập quấy phá nội tình chính trị, kinh tế, văn hóa, xã hội làm cho băng hoại và tê liệt để không còn ý chí chiến đấu của một dân tộc tự xưng là anh hùng.

1- Trung cộng.

Từ xa xưa Trung cộng đã có âm mưu chiếm lấy Hoàng Sa và Trường Sa của ta nên họ từng bước phát triển cái ý đồ bành trướng của họ. Theo phóng viên Lê Dân, đài RFA đưa tin “Quan điểm của Bắc kinh về chủ quyền tại Hoàng sa và Trường Sa” như sau:

“Theo tư liệu của bộ Ngoại giao Trung quốc thì văn kiện mang tên “Chủ quyền không thể tranh cải của trung quốc trên các đảo Tây Sa và Nam Sa” được tạp chí Beijing Review in lại trong số ấn hành ngày 18-2-1980, thì Hà Nội đã thỏa hiệp được với Bắc kinh trong quá khứ về việc này. Chúng tôi xin trích thuật:

“Đến ngày 4- 9-58, Bắc kinh ra tuyên bố chính thức về hải phận của họ, bao gồm 12 hải lý từ bất kỳ mốc lãnh thổ nào của Trung quốc,“trong đó tính gồm cả các đảo Đông Sa, Tây Sa, Trung Sa và Nam Sa…” (RFA online ngày 16-12-2007)

Tiến sĩ Trần Công Trục, nguyên trưởng ban Biên giới chính phủ trả lời phỏng vấn của nhà báo Nguyên Phong, Trung cộng thông qua “Cương yếu quy hoạch xây dựng và phát triển đảo du lịch quốc tế Hải Nam 2010-2020”. Một kế hoạch tinh vi được tính toán kỹ lưỡng.

“Vừa qua phía Trung quốc (TQ) đã có hành động vi phạm nghiêm trọng chủ quyền của Việt nam với việc đưa Hoàng Sa va Trường Sa vào quy hoạch xây dựng và phát triển đảo du lịch quốc tế Hải Nam (TQ)…

“Việc Trung quốc thông qua quy hoạch này tiếp tục là một trong chuỗi hoạt động của TQ nhằm thực hiện mục tiêu “hợp thức hóa chủ quyền” trên thực tế mà TQ muốn thực hiện với hai quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa của Việt Nam mà họ đã sử dụng vũ lực để chiếm đóng. Nhìn rộng hơn, đây cũng là hoạt động nằm trong ý đồ chiến lược của TQ được họ kiên trì thực hiện từ nhiều năm qua…

Trên thực tế, từ trước tới nay, sự có mặt của TQ tại Hoàng Sa và Trường Sa có được là do họ đã dùng vũ lực để chiếm đóng. Năm 1956, lợi dụng thời cơ chuyễn giao của VN sau Hiệp định Geneve có khoảng trống, TQ đã chiếm đóng phía Đông quần đảo Hoàng Sa. Năm 1958, họ lại tiếp tục đưa lực lượng chiếm phía Tây Hoàng Sa nhưng đã bị quân đội Sài Gòn bắt giữ toàn bộ lực lượng này và đưa về giam giữ ở Đà Nẵng. Năm 1974, lợi dụng thời điểm cuộc kháng chiến chống Mỹ đi vào giai đoạn cuối, TQ lại đưa quân chiếm nốt phần còn lại của quần đảo Hoàng Sa từ chính quyền Sài Gòn. Năm 1988, TQ lại tiếp tục đưa quân tấn công, chiếm đóng một số bãi cạn ở Trường Sa. Tất cả các đảo mà TQ chiếm giữ hiện nay đều do họ giành được bằng vũ lực quân sự”. (Thanh Niên online ngày 12-7-2010)

Trung cộng với tham vọng bá chủ biển Đông nên ngày 19-1-1974 ngang nhiên đưa quân tiến chiếm trọn quần đảo Hoàng Sa trong tay của quân đội VNCH trong khi người anh em miền Bắc vổ tay reo mừng, nhưng rồi tham vọng kia không dừng lại ở Hoàng Sa mà năm 1988 chúng lại đưa quân tới quần đảo Trường Sa trong tay người đồng chí anh em:

Ngày 19-1-1974, Trung quốc đưa quân đánh chiếm quần đảo Hoàng Sa, lúc bấy giờ thuộc chủ quyền của Việt Nam Cộng Hòa làm cho 58 chiến sĩ Hải quân đã anh dũng hy sinh..

Ngày 14-3-1988, Trung quốc lại một lần nữa đưa tàu chiến đến đánh chiếm mấy đảo trên quần đảo Trường Sa, lúc này thuộc chủ quyền của nước Cộng hòa Xã hội Chủ nghĩa Việt nam làm 64 chiến sĩ Hải quân bị hy sinh.

Nhận thấy được việc làm sai trái của chính quyền Trung cộng, một chuyên gia hàng đầu về luật kêu gọi nước này đàm phán với Việt Nam về Hoàng Sa trong khi có quan ngại về an ninh biển giữa hai nước.

“Giáo sư Jerome Cohen, giám đốc trường luật Mỹ-Á thuộc Đại học Luật New York, người được cho là thông hiểu hệ thống tư pháp TQ và có quan hệ thân cận với nhiều lãnh đạo nước này, nói giải quyết được tranh chấp Hoàng Sa với Việt Nam sẽ giảm thiểu đáng kể căng thẳng ở biển Đông và khai thông tiến trình thương lượng với các quốc gia khác.

“Cho tới nay, Bắc kinh vẫn chỉ thừa nhận có mâu thuẫn chủ quyền ở Trường Sa, và khước từ đề cập tới quần đảo Hoàng Sa với lý do tại đây “không có tranh chấp”…

“Theo ông, TQ đã phạm phải sai lầm lớn trong vấn đề biển Đông và phải tìm cách tỏ ra là biết điều hơn trước”. (BBC online ngày 9-12-2011)


2- Việt Nam.

Về phương diện lịch sử thì Việt Nam đã có biết bao nhiêu là tài liệu chứng minh chủ quyền của mình trên hai quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa, ấy thế mà một nhân vật quan trọng của CSVN dám tuyên bố rằng:

“Vào tháng sáu năm 1956, hai năm sau khi chính phủ của ông Hồ chí Minh đã thành lập tại Hà Nội, thứ trưởng Ngoại giao Việt Nam Ung văn Khiêm đã nói với ông Li Zhimin, tham tán sứ quán Trung quốc tại Việt Nam, rằng theo dữ liệu của Việt Nam thì đảo Tây Sa (tức Paracel, Hoàng Sa) và đảo Nansha (tức Spatkeys, Trường Sa) là một phần Trung quốc theo lịch sử…” (RFA online ngày 16-12-2007)

Thủ tướng VNDCCH đã gửi công hàm xác nhận tuyên bố về hải phận của thủ tướng TC Chu Ân Lai ngày 4-9-1958 trong đó gồm cả hai quần đào Hoàng Sa và Trường Sa đang nằm trong sự quản lý của Việt Nam Cộng Hòa, ấy thế mà ông Phạm văn Đồng dám ngang nhiên công nhận:

“Mười ngày sau, thủ tướng Việt nam Phạm văn Đồng gửi công hàm chính thức cho thủ tướng Trung quốc Chu ân Lai, chúng tôi xin đọc lại như sau, từ bản chụp lại của văn khố Trung quốc và một số quốc gia khác:

“Chính phủ nước VNDCCH ghi nhận và tán thành bản tuyên bố ngày 4-9-1958 của chính phủ nước CHNDTH quyết định về hải phận của Trung quốc.

“Chính phủ nước VNDCCH tôn trọng quyết định ấy và sẽ chỉ thị cho các cơ quan nhà nước có trách nhiệm triệt để tôn trọng hải phận 12 hải lý của Trung quốc, trong mọi quan hệ với nước CHNDTH trên mặt bể.

“Chúng tôi xin kính gửi Đồng chí Tổng lý lời chào rất trân trọng

Hà Nội, ngày 14 tháng 9 năm 1958…” (RFA online ngày 16-12-2007)

Bức công hàm sau này bị nhiều người chỉ trích là văn kiện bán nước của chính phủ VNDCCH mà khi đó ông Hồ Chí Minh là người chịu trách nhiệm chính về mặt tinh thần, còn thủ tướng Phạm Văn Đồng đứng về mặt pháp lý nên sau nầy có sự giải thích:

“Nguyên bộ trưởng Ngoại giao VN Nguyễn mạnh Cầm giải thích trong một cuộc họp báo tại Hà Nội ngày 2-12-1992 và được Thông tấn xã VN loan ngày 2-12-1992. Ông nói:

“Các nhà lãnh đạo của ta lúc trước xác nhận về Hoàng Sa và Trường Sa như vậy là do theo hiệp định Genève năm 1954 về vấn đề Đông Dương thì tất cả lãnh thổ từ vĩ tuyến thứ 17 trở vào Nam là thuộc chính quyền miền Nam, kể cả hai quần đảo này. Thêm vào đó, lúc ấy VN phải tập trung hết mọi lực lượng vào cuộc chiến chống Mỹ nên cần bạn bè khắp nơi. Tình hữu nghị Việt Trung thắm thiết và hai nước hoàn toàn tin cậy lẫn nhau. Việt Nam xem Trung quốc là một nguồn hổ trợ to lớn và giá trị.

“Trong tinh thần đấy thì do tình thế cấp bách, quan điểm của lãnh đạo ta (tức ủng hộ Trung quốc công bố chủ quyền của họ trên các quần đảo Hoàng Sa và Trường sa) là cần thiết vì nó phục vụ cho cuộc chiến bảo vệ tổ quốc”. (RFA online ngày 12-12-2007)

Lời giải thích của ông Cầm cho ta thấy rõ là “lãnh đạo ta (ủng hộ TQ công bố chủ quyền của họ trên quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa” thì còn chối cải gì? Cái sai lầm to lớn của đảng CSVN là không nhận được ai là thù ai là bạn, họ đã hy sinh hai quần đảo để đổi lấy sự viện trợ “chống Mỹ”, rốt cuộc đảo mất rồi mà Mỹ vẫn còn đây. Đây là một bài học xương máu cho trò tráo trở của kẻ “khôn nhà dạy chợ”chuyên môn lừa dối; vì thế cho nên “vỏ quýt dày gặp móng tay nhọn”.

Trong khi chính quyền CNDCCH ủng hộ chủ quyền của TC ở Hoàng Sa-Trường Sa thì chính quyền VNCH lại tuyên bố trên nhật báo Tiền Tuyến ngày 16-7-1971 “Bộ Ngoại giao VNCH ra thông cáo cho biết: Chính phủ VNCH xác nhận chủ quyền trên các đảo: Trường Sa và Hoàng Sa”:

“Tại Hội nghị Hòa bình San Francisco năm 1951, Nhật phải trả lại tất cả các lãnh thổ mà họ đã chiếm cứ bằng vũ lực trong Đệ nhị Thế chiến kể cả hai quần đảo Trường Sa và Hoàng Sa. Cũng trong Hội nghị này trưởng phái đoàn Việt Nam tuyên bố xác nhận chủ quyền trên hai quần đảo Trường Sa và Hoàng Sa là thành phần lãnh thổ của Việt Nam từ lâu. Trong số 51 cường quốc tham dự Hội nghị không có ai phản đối

Chính phủ Việt Nam Cộng Hòa tuyên bố VNCH có chủ quyền hoàn toàn trên hai quần đảo Trường Sa và Hoàng Sa và bác bỏ tất cả các đòi hỏi của bất cứ một quốc gia nào về vấn đề này”. (Người Việt ngày 16-7-2009)

Để chứng minh về lịch sử, nhà nước CSVN tiếp nhận tờ lệnh quý về Hoàng sa. Được biết đây là sắc chỉ của vua Minh Mạng phái một đội thuyền với 24 lính thuỷ ra đảo Hoàng Sa năm Ất Mùi (1835) để làm nhiệm vụ bảo vệ Hoàng Sa của Việt Nam:

“Sáng 9-4, tộc họ Đặng ở thôn Đông Hộ, xã An Hải, huyện Lý Sơn (Quảng Ngãi) tổ chức cúng giỗ báo cáo tổ tiên về việc hiến tặng và bàn giao tờ lệnh quý liên quan đến Hoàng Sa cho Nhà nước. TS Nguyễn đăng Vũ, phó giám đốc sở Văn hóa - Thể thao và Du lịch Quảng Ngãi, cùng đại diện lãnh đạo các sở ngành đã tiếp nhận tờ lệnh”. (Tuổi Trẻ online ngày 10-4-2009)

Hai bản đồ quý khẳng định chủ quyền Việt Nam ở Trường Sa và Hoàng sa. Mới đây từ các bức ảnh do PGS TS Đinh khắc Thuận cung cấp, PGS TS Ngô đức Thọ phát hiện ra rằng, đây là bằng chứng chủ quyền của nước ta trên hai quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa:

“Đó là cuốn An Nam đồ chí của soạn giả Đặng Chung. Cuốn sách này được biên soạn “căn cứ theo bản sao ở Thuật Cổ Đường của họ Tin”. Thuật Cổ Đường là tên thư viện của Tiền Đại Hán – nhà khảo chứng học nổi tiếng đời Thanh. Họ tên soạn gỉa An Nam đồ chí được ghi cuối bài tựa: Phân thủ Quảng Đông Quỳnh Nhai Phó Tổng binh Ôn Lăng Đặng Chung (Phó Tổng binh trấn thủ châu Quỳnh Nhai, tỉnh Quảng Đông là Đặng Chung, người huyện Ôn Lăng)”. (Tuổi Trẻ online ngày 19-3-2009)

Còn nhiều tài liệu lịch sử chứng minh nữa, nhưng bây giờ với sức mạnh của TC đang lên thì mộng bành trướng của chúng càng cao, và dù chúng ta có đưa ra bao nhiêu tài liệu chứng minh chủ quyền của mình đi nữa thì TC cũng vẫn phớt lờ với “lý lẻ của kẻ mạnh”. Nhà cầm quyền VN nên nhớ tài liệu lịch sử không mạnh bằng đại bác, hoả tiển, máy bay, tàu chiến…

Lần đầu tiên đài phát thanh của TP HCM dám lên tiếng tố cáo Trung cộng:
“…đài Tiếng nói Nhân dân Thành phố so sánh hành động của “một bộ phận quan chức Trung quốc khi bắt giữ tàu và đòi tiền chuộc” với“ hải tặc Somali”.

“Cụ thể là từ năm 2009 đến đầu năm nay, TQ đã bắt giữ 36 tàu đánh cá và 473 ngư dân Việt Nam. Chẳng những TQ tịch thu hết tàu bè, ngư cụ, hải sản, mà còn bắt ngư dân trả tiền chuộc. Tác gỉa thẳng thừng lên án TQ “không từ thủ đoạn hèn mạt nào” như đem chất nổ xuống tàu đánh cá VN, rồi quay phim, chụp ảnh, buộc ngư dân VN phải ký tên vào biên bản”. (RFI online ngày 10-5-2010)

Qua bao nhiêu năm nhà cầm quyền CSVN không đá động gì đến chủ quyền hai quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa, nhưng mới đấy thủ tướng CSVN Nguyễn Tấn Dũng trong lần trả lời chất vấn của đại biểu Quốc hội, ông Dũng tuyên bố:

“Năm 1974 TQ dùng vũ lực đánh chiếm toàn bộ quần đảo Hoàng Sa (lúc đó trong sự quản lý của chính quyền Sài Gòn). Chính quyền Việt nam Cộng hòa lúc đó phản đối, lên án việc làm này và đề nghị Liên Hiệp quốc can thiệp. Chính phủ Lâm thời Cách mạng miền Nam Việt Nam lúc đó cũng ra tuyên bố phản đối hành vi chiếm đóng nầy.

“Lập trường nhất quán của chúng ta là quần đảo Hoàng Sa thuộc chủ quyền của Việt Nam. Chúng ta có đủ căn cứ và lịch sử pháp lý để khẳng định điều này. Nhưng chúng ta chủ trương đàm phán giải quyết, đòi hỏi chủ quyền với quần đảo Hoàng Sa bằng biện pháp hòa bình”. VietNamExpress online ngày 25-11-2011)

Sau lời tuyên bố “quần đảo Hoàng Sa thuộc chủ quyền của Việt Nam” thủ tướng Dũng sẽ đối xử như thế nào với những người đang ngồi tù vì trước đây họ cũng đã nói như thủ tướng nói, điển hình là trường hợp của Điếu Cầy Nguyễn Văn Hải? Từ nay về sau những người nói như thế có sẽ bị vào tù nữa không?
3- Phản ứng của Nhân dân Việt Nam.

Tiến sĩ Hà sĩ Phu phản đối cái công hàm bán nước của ông thủ tướng CSVN đã thừa nhận hai quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa thuộc về Trung cộng như sau:

“Được biết tình hình này, một số cựu chiến binh lão thành phẫn nộ: Họ dựa vào công hàm của thủ tướng Phạm văn Đồng năm 1958 chứ gì, nếu cần dân Việt Nam sẽ xé toạc công hàm đó, gạch chéo lên công hàm đó: quyết định về lãnh thổ mà không có chuẩn y của quốc hội, không trưng cầu dân ý thì chẳng có gía trị gì, dân xé lúc nào cũng được. Dân chúng tôi không bị ràng buộc bởi công hàm đó”. (Đối thoại online ngày 11-12-2007)

Thay mặt Hội đồng Lưỡng Viện Giáo hội Phật giáo Việt Nam Thống Nhất, hòa thượng Thích Quảng Độ ra tuyên cáo về cái công hàm của thủ tướng CSVN xin trích:

“Công hàm ngày 14-9-1958 của ông Phạm văn Đồng chỉ đại diện cho thiểu số đảng viên đảng CS mà không đại biểu cho toàn dân miền Bắc VN, vì nội dung bán nước của công hàm không được trưng cầu dân ý, cũng không được thông qua trước quốc hội VNDCCH, dù nhân dân không CS chẳng có đại biểu tại quốc hội này y hệt như tại quốc hội hiện nay…

“Xem như thế công hàm ngày 14-9-1958 của ông Phạm văn Đồng vô gía trị trên mặt pháp lý quốc tế, pháp lý quốc gia và ý chí dân tộc. Công hàm chỉ là dự tính chia chác phi pháp giữa hai đảng CS Việt-Trung”. (Thời Luận ngày 17-9-2008)

- Hơn hai ngàn luật sư thuộc Luật sư đoàn TP. Sài Gòn đã đồng thanh tuyên bố về chủ quyền Hoàng Sa và Trường Sa (được chấp bút bởi Ls Lê Công Định) và khẳng định rằng:

“Hoàng Sa và Trường Sa đã, đang và sẽ mãi mãi là lãnh thổ không thể tách rời và bất khả xâm phạm của Việt Nam cả về phương diện pháp lý (de jure) lẫn phương diện thực tế (de facto)”. (Thời Luận ngày 20-1-2008)

Luật sư Trần Lâm cảnh báo về luật biển của Liên Hiệp Quốc có điều khoản: Có chủ quyền theo thời hiệu:

Nước nào ở trên Biển Đảo quá 50 năm mà không có kiện cáo, tranh chấp thì được công nhận chủ quyền. Trung quốc đã chiếm Trường Sa (* Hoàng Sa?), đã đóng quân, đã ở, đã xây dựng gần 50 năm rồi, nếu ta im lặng thì mặc nhiên ta đã giao Trường Sa (* Hoàng Sa?) cho Trung quốc. Việc phản đối, việc gửi công hàm này nọ, việc ra tuyên bố…chỉ là gây dư luận mà thôi, chưa phải là khởi kiện, một hành vi pháp lý. Đó là điều rất cần được quan tâm”. (Đàn chim Việt online ngày 30-10-2010)

Một phong trào biểu tình phản đối Trung cộng chiếm cứ Hoàng Sa và Trường Sa của Việt Nam trước các tòa đại sứ của chúng từ trong nước đến các nước có người Việt định cư trên thế giới. Trước tiên thanh niên, sinh viên, học sinh, văn nghệ sĩ ở thủ đô Hà Nội, thành phố Sài gòn, thủ đô Paris, Pháp; thủ đô London, Anh; thủ đô Praha, Tiệp Khắc; thủ đô Canberra, Úc; thủ đô Washington, Mỹ…Những cuộc biểu tình ở nước ngoài có cả những Du học sinh đang du học.

Nhà báo độc lập Nguyễn Văn Hải tức blogger Điếu Cày tổ chức biểu tình chống Trung cộng bảo vệ chủ quyền hai quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa bị nhà cầm quyền bắt đưa đi tù 3 năm mản hạn rồi tìm cách giam thêm nữa. (Tôi xin có lời tri ơn và ngưỡng mộ).

“Theo tổ chức Phóng viên Không biên giới và Thông tấn xã Đức DPA được Earth Times loan tải, nhà báo này là tác giả của một trang blog trên internet đã bị kết tội vì những bài viết của ông trên internet tố cáo chính sách bá quyền của Trung quốc tại vùng biển Đông qua vụ lên tiếng phản kháng vụ rước đuốc Thế vận qua Việt Nam hồi tháng Tư. Ông Hải và các bạn tổ chức cuộc biểu tình trước Nhà hát TP Sài Gòn, mang theo biểu ngữ 5 chiếc còng và các câu HoàngSa- Trường Sa là của Việt Nam”. (Thời Luận ngày 12-9-2008)

Một phong trào in chữ HS-TS-VN vào áo được các Dân Oan mặc biểu tình ở vườn hoa Mai Xuân Thưởng hồi tháng 6-2-2010 rồi từ đó sinh viên học sinh làm lan rộng sang nhiều thành phố Buôn ma Thuột, Tây Ninh, Hải Phòng, hồ Hoàn Kiếm, Hà Nội, Vũng Tàu… Và nhiều báo đài trong nước vừa đưa tin cho hay:

Đà Nẵng chính thức dựng bảng tên đườngHoàng Sa-Trường Sacho toàn bộ tuyến đường ven biển, từ bán đảo Sơn Trà đến Điện Ngọc, giáp tỉnh Quảng Nam…

“Đài phát thanh Hà Nội cũng nói, quyết định gắn các bảng tên đường Hoàng Sa, Trường Sa trong khu vực thành phố Đà Nẵng khẳng định rằng, hai quần đảo này thuộc chủ quyền thiêng liêng của Tổ quốc Việt Nam”. (RFA online ngày 14-8-2010)

Việc Trung cộng chiếm đảo và đòi bá quyền trên biển cho đến nay chính quyền CSVN chưa có một thái độ dứt khoát, không biết họ đã có thỏa thuận ngầm gì với Trung cộng mà họ lại có thái độ lấp lửng thật là khó hiểu. Trên thực tế ai cũng biết rằng muốn đòi lại quần đảo Hoàng Sa từ tay quân bành trướng Bắc kinh không phải là dể, không phải chỉ dùng chứng cớ lịch sử trong đàm phán song phương mà chúng chịu nghe, còn biện pháp quân sự thì ta hoàn toàn không có khả năng. Theo nhà báo Giáp Văn Dương của Tuổi Trẻ online thì:

“Đòi lại Hoàng Sa bằng biện pháp hòa bình là một việc lớn và lâu dài. Có rất nhiều việc phải làm và điều chắc chắn là phải huy động lực lượng và cần có thời gian. Đây chắc chắn phải là sự nghiệp toàn dân.

“Bước đầu tiên trong việc đòi lại Hoàng Sa là để cho toàn dân thấy được sự thật và tạo điều kiện cho người dân tham gia sự nghiệp này. Muốn vậy, trước hết cần công khai hiện trạng Hoàng Sa đang bị Trung quốc cưỡng chiếm cho cho toàn dân biết…

“Đòi lại Hoàng Sa và bảo vệ chủ quyền biển đảo là sự nghiệp của toàn dân”.
(Tuổi Trẻ online ngày 13-12-2011)

Đòi lại Hoàng Sa và Trường Sa thì phải là “sự nghiệp của toàn dân” thế mà từ bao lâu nay nhà cầm quyền CSVN cứ mỗi lần thấy ai mặc áo có mấy chữ HS-TS-VN “tụ tập đông người” nói động tới Trung cộng là công an nhân dân đem toàn lực kể cả chó và xe buýt lại xúc về bót. Nhân dân quyết tâm chống quân xâm lược thì bị bắt, trong đó phải kể đến hai vị nữ lưu con cháu bà Trưng bà Triệu là Phạm Thanh Nghiên chỉ tọa kháng tại nhà với biểu ngữ “Hoàng Sa-Trường Sa là của Việt Nam, phản đối công hàm bán nước 14/9/1958” thế mà công an cũng xông vào nhà bắt đưa ra cái “tòa rừng” xử 4 năm tù giam và 3 năm quản thúc tại gia. Và mới đây bà Bùi Thị Minh Hằng người thường có mặt trong mỗi lần “tụ tập đông người” đòi chủ quyền HS-TS-VN đã bị “cưỡng ép cải tạo 24 tháng” tại Cơ sở giáo dục Thanh Hà (Vĩnh Phúc). Người dân Việt Nam còn đang thắc mắc không biết tại sao nhà cầm quyền lại không cho ông André Menras Hồ Cương Quyết chiếu bộ phim “Hoàng Sa Việt Nam-Nỗi đau mất mát” nói về cuộc sống cơ cực của ngư dân Huyện đảo Lý Sơn và Bình Châu có phải sợ mất lòng đồng chí thiên triều vĩ đại hay không?

Một bài học từ nước bạn thiết nghĩ nhà cầm quyền CSVN cũng cần phải học, tiến sĩ Trần Công Trục nói về sự chiến đấu của không quân và Hải quân Malaysia bảo vệ vùng biển của họ như thế nào.

“Một ví dụ mà chính báo chí TQ đưa ra cũng đáng để VN suy nghĩ. Cuối tháng 4 vừa qua khi TQ cử các tàu ngư chính đi “bảo vệ ngư trường” đã bị tàu hải quân và máy bay chiến đấu của Malaysia áp sát, xua đuổi suốt 17 tiếng liền khi các tàu này xâm phạm lãnh hải của Malaysia. Rõ ràng trong phạm vi, điều kiện cụ thể, chúng ta phải có đối sách cần thiết chứ không thể ngồi yên để họ dễ dàng muốn làm gì cũng được”. (Thanh Niên online ngày 12-7-2010)

Sự nhu nhược và bất lực của chính quyền cũng như nhân dân Việt Nam trước hiểm họa xâm lăng của Trung cộng khiến cho một thanh niên trẻ email cho Bauxite VN, em tâm sự:

“Cháu là Vũ Mạnh Tiến… Gần đây khi đọc về phong trào 6 chữ vàng HS-TS-VN cháu rất vui vì nhờ có các chú các bác trong BBT Bauxite VN và những bài viết của những người tâm huyết với đất nước nên thế hệ trẻ chúng cháu cũng đã dần thức tỉnh và có hành động cụ thể dù chỉ là lén lút…

“Đại đa số người dân chỉ biết lo cho cuộc sống của mình dù bao điều ngang tai trái mắt xảy ra nhưng vì lo cho cuộc sống của mình mà ngoảnh mặt làm ngơ không biết. Sự xuống cấp về đạo đức xã hội và nạn tham nhũng bóc lột thì ngày càng tăng mà cháu không nói thì ai cũng biết vì nó diễn ra xung quanh mọi người Đặc biệt hơn là tình hình xâm chiếm biển đảo của Trung quốc và sự im lặng đến khó hiểu của các nhà lãnh đạo Việt Nam. Cháu viết email này mong mỗi người Việt Nam ai vẫn còn mang trong mình dòng máu Lạc Hồng hảy thức tỉnh và dũng cảm tự quyết định lấy tương lai và vận mệnh của mình, đừng để đến khi những bất công trong xã hội rơi vào mình và trở thành nô lệ mất tự do mới đấu tranh thì đã muộm”. (Bauxite Việt Nam online ngày 3-8-2010)

Đại Nghĩa (sưu tầm)

Không có nhận xét nào: